Sinh Con Thời Mạt Thế
Chương 206 : Đúng là tạ hào thế thích hợp làm chuyện lớn
Ngày đăng: 06:15 30/04/20
Nếu không gia nhập đội tiên phong dị năng, Tạ Hào Thế sẽ không biết thì ra cái gọi là đội tiên phong dị năng vinh quang hơn người lại có hoàn cảnh sống quá khắc nghiệt khiến người ta giận bầm gan tím ruột. Từ khoảnh khắc gia nhập đội, ngày ngày Tạ Hào Thế liên tục bị Lã Ấn sai khiến ra ngoài lấy đồ, giết chóc, không có thời gian nghỉ ngơi. Hôm nay là ngày đầu tiên anh quay về khu an toàn.
Dựa vào phân tích của Tạ Hào Thế, ngày nào cũng có người chết trong số ba trăm thành viên đội tiên phong dị năng. Từ khi bắt đầu thành lập, Lã Ấn đã hại chết gần trăm dị năng giả. Để đối phó với đám zombie chậm như rùa mà làm chết được gần trăm dị năng giả, có thể thấy Lã Ấn đã vắt kiệt sức của đội dị năng này rồi.
Đương nhiên, cũng phải nhắc đến các chính sách ưu đãi dành cho người gia nhập đội. Nó vẫn tồn tại nhưng với điều kiện người đó phải có thời gian về khu an toàn. Không có thời gian quay về, đương nhiên không thể hưởng thụ chính sách ưu đãi đó.
Ý này… Tô Tô nhìn Tạ Hào Thế, suy nghĩ xem Tạ Hào Thế đang muốn làm gì? Tiểu đội dị năng nhỏ kia đã không dùng hết lương thực, rau củ và nước sạch bên cô làm ra, nhưng giờ anh còn muốn cô lũng đoạn thị trường?!
“Lã Ấn làm anh tức giận?”
“Đúng.”
Tạ Hào Thế không hề phủ nhận. Sau khi làm xong nhiệm vụ hàng tuần và quay về khu an toàn, biết rằng mẹ Tạ đang nằm trong tay Lã Ấn, sự hận thù dâng lên không thể cản nổi. Đúng thế, anh chưa bao giờ là kẻ để mặc người khác sai phái. Lã Ấn muốn lợi dụng anh, anh đã gia nhập đội tiên phong dị năng là vì mẹ Tạ.
Phải tham gia đội tiên phong dị năng sống không bằng chết này, vậy đừng trách anh tranh thủ thời cơ, đục khoét từ bên trong.
Nhìn ánh mắt toan tính của Tạ Hào Thế, Tô Tô gật đầu. Cô cảm thấy không có vấn đề gì, bán cho Lã Ấn để kiếm tinh hạch, bán cho Tạ Hào Thế cũng kiếm tinh hạch. Có điều bán cho Tạ Hào Thế thì an toàn hơn vì Lã Ấn không phải người có thể quan hệ được.
Cô quay đi định tản bộ tiếp, đi hai bước lại nghiêng người cười với Tạ Hào Thế:
Anh cười rạng rỡ, đỗ xe ở bãi sau rồi cầm tinh hạch đến chỗ giàn nho, đặt túi tinh hạch to lên bàn đá, dứt khoát nói:
“Tô Tô, nhìn chút đi. Đây là tinh hạch để mua rau củ, gạo và nước sạch nhà cô. Tôi để hết ở đây, thiếu bao nhiêu bù sau.”
“Đưa mẹ tôi đi, tôi mệt,” Tô Tô đẩy túi tinh hạch, đứng dậy ra chỗ xích đu của cha Tô, đỡ bụng nhoài người xuống, liếc Từ Thiếu Phong, “Tạ Hào Thế vẫn quyết định ở lại đội tiên phong?”
“Ở chứ, sao lại không ở? Không phải Lã Ấn muốn lợi dụng chúng tôi làm trâu làm ngựa cho hắn sao? Bọn tôi sẽ cho hắn không còn dị năng giả mà dùng luôn!”
Gương mặt trẻ trung của Từ Thiếu Phong ánh lên nụ cười xấu xa. Đừng nói đến việc bị các quyền lợi hấp dẫn của Tạ Hào Thế thu hút, nếu bọn họ có thể chạy theo quyền lợi Lã Ấn cho thì cũng có thể bị Tạ Hào Thế mua chuộc. Bọn họ sẽ cho Lã Ấn từ từ trở thành một lãnh đạo vẻ vang!
“Đúng là Tạ Hào Thế thích hợp làm chuyện lớn.”
Tô Tô ngồi trên xích đu khẽ đung đưa, trong miệng thở dài. Những chuyện toan tính thiệt hơn này đời trước cô đã không để ý, đời này cô phải quan tâm việc khác lại càng không.
“Ha ha~~~” Từ Thiếu Phong cười khiêm tốn đổi chủ đề, “À, tôi tới nãy giờ sao không thấy bác sĩ Quân nhỉ?”
“Ra ngoài làm nhiệm vụ rồi.”
“Ồ đi với ai ra ngoài vậy? Nguy hiểm không?”
“Không nguy hiểm, đi cùng với nhóm Lập Hạ,” Tô Tô nghiêng đầu, ngồi trên ghế nhìn Từ Thiếu Phong, thấy rõ biểu tình trên mặt anh nên cười trêu ghẹo, “Anh tìm bác sĩ Quân để khám lại sao? Hay là có mong muốn gì khác?”
“À à, ha ha~~~”
Từ Thiếu Phong lại cười, tuy chưa nói nhưng ý đồ cũng đã rất rõ ràng rồi. Tô Tô cười, không lấy việc này ra trêu ghẹo Từ Thiếu Phong nữa.