Sinh Con Thời Mạt Thế
Chương 226 : Báo cáo phân tích liên quan đến sợi tơ của lý tiểu vũ
Ngày đăng: 06:15 30/04/20
“Cái này gọi là rau trộn thịt, haha!!!”
Anh Bì cười, biểu cảm trên mặt hơi gượng gạo, gần đây nhổ lông gà khiến thần kinh anh dường như có chút vấn đề. Thời gian rảnh rỗi, dường như chữ “gà” luôn quay mòng mòng trong đầu anh. Anh nhìn Trạc Thế Giai, không nhịn được nói thêm một câu.
“Gà con hầm khoai sọ ăn cũng rất ngon!”
Tô Tô trên ghế sofa mở miệng giữa lúc trưng cầu ý kiến. Thóc hôm nay phơi khi nào mới có thể xát vỏ. Cửa xe bị gõ, anh Bì vội vàng nhảy qua bàn bếp, trong đầu vừa lẩm nhẩm “gà gà gà” vừa đi mở cửa.
Đứng ngoài cửa là bác sĩ Hồng, có lẽ vì bỗng nhiên được ăn thịt gà nên bác sĩ Hồng vốn gầy như que củi, bây giờ đã có da có thịt, mặt còn hơi đầy đặn. Anh mặc một chiếc áo khoác trắng dài, tay cầm một tập tài liệu đi vào trong xe. Chưa kịp chờ mấy người Tô Tô mở miệng hỏi sao anh lại có thời gian rảnh đến đây, bác sĩ Hồng liền đưa tập tài liệu trong tay cho Tô Tô, vẻ mặt nghiêm túc nói:
“Cô xem cái này đi.”
“Sao vậy?”
Tô Tô nhận lấy, nhìn tập tài liệu trong tay. Phía trên kẹp đỏ của tài liệu bỗng viết mấy chữ cứng cáp bằng bút máy “Báo cáo phân tích liên quan đến sợi tơ của Lý Tiểu Vũ”.
Có lẽ do sau mạt thế, bác sĩ Hồng không có máy in cũng không có trợ lý hỗ trợ sắp xếp lại kết quả nghiên cứu cho nên anh đành tự viết tay báo cáo phân tích. Người như bác sĩ Hồng làm nghiên cứu rất tốt nhưng người này làm nghiên cứu quá mức chuyên tâm, thực ra cũng không thích hợp viết báo cáo.
Chẳng hạn như “Báo cáo phân tích liên quan đến sợi tơ của Lý Tiểu Vũ” trong tay Tô Tô. Sau khi Tô Tô mở ra liền nhìn thấy mấy tờ giống như giấy nháp, ghi chép của bác sĩ Hồng rất lung tung, báo cáo viết rất khó hiểu. Tô Tô nhìn qua mà choáng váng, cô lật thẳng đến trang cuối cùng nhìn tổng kết của bác sĩ Hồng.
“Vậy hôm nay trong sơn trang Bát Phương, gà con liên tục xuất hiện là từ đâu ra?”
Tô Tô không khỏi lại có nghi vấn. Lẽ ra hôm qua hai con gà tổ tiên đã bị bác sĩ Hồng bắt, hôm nay làm sao có thể còn gà con sinh sôi này nở tiếp. Nhưng số lượng gà con biến dị trong sơn trang Bát Phương hôm nay so với ngày hôm qua chỉ nhiều hơn chứ không kém.
Bác sĩ Hồng bị hỏi, nhún vai vẻ mặt “không liên quan đến tôi”, tỏ ý đến chính mình cũng không biết.
Thấy vậy, Tô Tô vội vàng vỗ đùi, nghiêng đầu kéo cánh tay của Diệp Dục, vội la lên: “Xong rồi, bên trong sơn trang Bát Phương đã nhiều hơn hai con gà tổ tiên của gà biến dị rồi! Nhóm gà con đầu tiên không giết hết đã trưởng thành, có thể sinh sôi này nở rồi.”
“Vậy còn chờ gì nữa?” Diệp Dục lập tức đứng dậy, vê đầu ngón tay, vẻ mặt hung tàn, “Anh sẽ mang người đi lục soát tìm mấy con gà đang trốn.”
Nói xong, Diệp Dục ngay tức khắc ra khỏi xe, lôi các anh em đi luyện phi tiêu.
Tô Tô nhìn bóng lưng Diệp Dục ra khỏi xe đi vào trong màn đêm, suy nghĩ một chút mới nhìn về phía bác sĩ Hồng, hỏi:
“Mùi hương mà Lý Tiểu Vũ tỏa ra có công dụng khiến giống đực động dục. Liệu có biện pháp nào ức chế không?”
“Biện pháp hữu hiệu nhất chính là dùng nước!” bác sĩ Hồng lại đưa tay lên xoa mũi, quyết định nói ngắn gọn, “Tôi cần máu và tế bào của Lý Tiểu Vũ, như vậy mới có thể nghiên cứu sâu được.”