Sinh Con Thời Mạt Thế
Chương 260 : Điều hòa hình người
Ngày đăng: 06:16 30/04/20
Nói cách khác, ngoài mặt, Lý Oánh ra tay với Lã Ấn trước, nhưng trên thực tế chính là đang ép Tô Tô và Diệp Dục cùng hành động.
Theo tính cách của Lã Ấn, sao hắn có thể cam tâm bị thuộc hạ cũ của mình ép rút lui chứ? Tất nhiên là phải nghĩ cách xây dựng lại thế lực, đến lúc đó phải làm cái gì đó khi đi qua thôn Bát Phương. Lý Oánh đánh cược chính là Tô Tô sẽ không tha cho hắn, chắc chắn sẽ giết hắn ở đó.
Bố cục chiến thuật này, Diệp Dục vừa xem đã hiểu, cũng chỉ có Tô Tô và anh Bì là người ngoài ngành nên không hiểu!
Trước tiên không nói đến việc Lý Oánh lấy đâu ra tự tin, cho rằng mình chắc chắn sẽ ép được Lã Ấn chạy ra khỏi khu an toàn hay chạy ra từ phía tây. Cô ta đã thiết kế chiến thuật như vậy, nếu như Tô Tô chắc chắn không thể để Lã Ấn sống, đây chính là một cơ hội tốt để giết hắn.
Bất kể Tô Tô có giúp Lý Oánh không, Lý Oánh có lợi dụng được hay không, thì trước mặt giết chết Lã Ấn là thực tế nhất.
“Vậy tôi cũng đi!”
Tô Tô lại tiến lên trước hai bước, dáng vẻ không chịu đứng ngoài cuộc. Diệp Dục vội vàng bày ra biểu cảm “tôi sợ em rồi”, chống nạnh nhìn Tô Tô. Sau đó chạy mất hình, nhanh như một cơn gió, Tô Tô đuổi theo cũng không kịp.
Gần đến trưa, cả thôn Bát Phương, bộ đội đặc công đột nhiên không thấy bóng dáng một cai cả, giống như nhân lúc không ai để ý, thần không biết quỷ không hay đi đâu mất. Không nói cho ai biết, cũng không biết lúc nào sẽ quay về.
Bởi vì hôm nay Diệp Dục và nhóm lính bộ đội đặc công không biết đã đi đâu, tất cả thanh niên đều bị gọi về sơn trang Bát Phương làm nhiệm vụ canh gác bổ sung vào vị trí của nhóm người Diệp Dục.
Vì vậy, hôm nay chỉ có một mình anh Bảo đến đưa cơm. Lý Tiểu Vũ rất tự giác, không cần anh Bảo lên tiếng, cũng không cần Tô Tô căn dặn, cô đã chủ động cầm thìa tới múc thức ăn vào bát cho những người đang đứng xếp hàng.
Thức ăn của thôn Bát Phương rất ngon. Thịt gà được chặt miếng nhỏ hầm rất thơm. Hôm nay lại có cả một bát to rau cải và một bát canh gà. Thức ăn đầy ắp trong bát. Lý Tiểu Vũ xuống dưới liền cầm thìa to múc thức ăn thành ngọn vào bát cho mọi người.
Tô Tô đi đến cổng sắt ở đầu thôn, quay đầu lại nhìn thì phát hiện ngày càng có nhiều người sống sót và binh sĩ đi ra, bê bát cơm giữa trời năng, xếp hàng chờ lấy cơm. Một người phụ nữ đi ra từ căn biệt thự của Mai Thắng Nam cách đó không xa. Cô ta mặc áo ngủ ren, tay cầm bát cơm, trông có vẻ là định đi đến xếp hàng lĩnh cơm.
Tô Tô mỉm cười, mở một cánh cánh cổng phụ, đi ra ngoài tường rào bằng đất.
Bởi vì điều kiện có hạn, bức tường rào này được xây hoàn toàn bằng đất đào lên từ mương nước, xen lẫn với đá mà dị năng giả hệ thổ biến ra, đắp đơn giản thành một bức tường đất, không chịu nổi sự tập kích bằng hỏa lực lớn, ngay đến dị năng của dị năng giả nó cũng không chống đỡ được.
Ít ra nó có thể đối phó với lũ zombie và thú biến dị. Thấy những công nhân ngày nào cũng siêng năng làm việc, sắp đào mương nước được một nửa thôn rồi, cha Tô suy nghĩ gần đây có thể tổ chức nhóm vài dị năng giả hệ kim, phủ thêm một lớp kim loại khi tường đất chuẩn bị xây xong. Còn có hai đài quan sát hai bên cổng thôn cũng có thể trộn lẫn một ít kim loại, như thế sẽ bền vững và kiên cố hơn.