Sinh Con Thời Mạt Thế
Chương 4 : Đuổi theo để bồi thường
Ngày đăng: 06:12 30/04/20
Tạ Thanh Diễn bàng hoàng nhìn Tô Tô, lại theo bản năng cho rằng câu “Cút đi” kia nói với Diệp Dục, cũng như cái đạp của Tô Tô thật ra là dành cho Diệp Dục?
“Tô Tô, tên đó khỏi cút, chúng ta đi, anh sẽ đòi lại công bằng cho em.”
Tạ Thanh Diễn đưa tay, nhịn đau bước về phía Tô Tô. Tô Tô cũng bước nhanh đến rồi đạp thẳng vào đũng quần Tạ Thanh Diễn, hung ác nói trong tiếng rên rỉ của hắn:
“Tạ Thanh Diễn, đừng để tôi gặp lại anh. Lần tiếp theo gặp lại chắc chắn anh sẽ phải chết!”
Diệp Dục quần áo mũ nón chỉnh tề đứng bên cạnh nhìn một cước sát phạt của Tô Tô mà thít mông lại. Chuyện này thật kỳ quái, chẳng nhẽ cô Tô Tô này bị sốc quá nên thần kinh thất thường rồi? Thành ra nhầm bạn trai của cô ấy thành kẻ thù đã xâm hại cô?
Vậy kẻ thù thật sự như anh thì sao giờ?
“Tô Tô, em bị điên rồi à?!” Tạ Thanh Diễn ôm đũng quần lăn lộn trên mặt đất, “Em hận anh sao? Anh biết rồi, em hận anh, nhưng đêm qua chính anh cũng không biết Bạch Lạc Lạc bỏ thuốc em.”
Tô Tô nhớ ra, hôm nay cô và Diệp Dục lên giường với nhau là vì đồ uống Bạch Lạc Lạc đưa cô. Theo lời của Bạch Lạc Lạc thì cô ta chỉ muốn cho Tô Tô một bài học, ai ngờ Tô Tô chạy về phía tầng trên của quán bar, lại gặp được đám binh lính tụ tập bạn bè đến chơi bời. Nếu cô không chạy lên tầng mà tìm Tạ Thanh Diễn giúp thì người lên giường với cô không phải Diệp Dục mà là Tạ Thanh Diễn rồi.
Nhìn xem, quay đi quay lại lại thành lỗi của Tô Tô rồi!
“Tôi không sợ.”
Tô Tô ăn ngay nói thật, mà nhìn gương mặt cực kì giống Tiểu Ái của Diệp Dục khiến lòng cô đau nhói. Cô cố gắng lau nước mắt, nghẹn ngào:
“Tôi hỏi lại, anh đi theo tôi làm gì?”
“Tôi… tôi không định làm gì… tôi…” thấy Tô Tô sắp khóc, Diệp Dục tội lỗi đầy mình gục đầu suy sụp. Để tỏ thành ý, anh chủ động lùi xuống một bước, vò đầu bứt tai nghĩ lý do biện bạch, “Tôi… tôi thấy cô đi một mình nên đuổi theo hỏi cô xem tôi… tôi nên làm thế nào… thì cô mới thấy vui vẻ hơn?”
Anh tưởng rằng mọi nỗi bi thương và tuyệt vọng khắc cốt ghi tâm của Tô Tô bắt nguồn từ việc anh xâm hại cô, thế nên Tô Tô càng tỏ ra khó chịu Diệp Dục càng cắn rứt lương tâm. Trên thực tế, chuyện tối hôm qua khó có thể nói rõ, mà tối qua Tô Tô cũng rất chủ động.
“Tránh xa tôi một chút, đừng chạm vào tôi thì tôi sẽ dễ chịu hơn.”
Cô coi người đàn ông này chẳng khác gì một kẻ xa lạ. Kiếp trước Diệp Dục cũng theo đuổi muốn bồi thường cho Tô Tô, có điều Tô Tô hận Diệp Dục khi đó không kém gì hận Tạ Thanh Diễn bây giờ, cứ thấy Diệp Dục là xông vào đánh chửi. Hình như sau này anh cũng từng xuất hiện thêm mấy lần.
Nhưng khi đó, Tô Tô khó chịu vì lần đầu tiên của mình không dành cho Tạ Thanh Diễn nên giao hết việc giao tiếp với Diệp Dục cho Tạ Thanh Diễn. Không biết hai người họ thỏa thuận thế nào mà khi mạt thế tới, Diệp Dục không xuất hiện nữa, Tạ Thanh Diễn cũng không còn nhắc đến người tên Diệp Dục này.