Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 40 : Hình như là tô tô

Ngày đăng: 06:13 30/04/20


Tô Tô ngồi yên trong xe, nheo mắt nhìn cánh cửa thép mở ra. Một chiếc xe Volvo tiến vào. Tốc độ của xe rất nhanh, đèn xe vẫn còn dính nội tạng và vết máu đỏ thẫm, đi vụt qua bên cạnh xe Tô Tô tiến thẳng vào trong khu biệt thự.



Người có thể làm cho cổng chính của khu biệt thự tự động mở chắc chắn là chủ của một tòa biệt thự nào đó. Khu biệt thự này cũng không phải chỉ có một mình Tô Tô. Người ta có thoát ra khỏi tầng tầng lớp lớp vòng vây của lũ zombie, đó chính là bản lĩnh của người ta, muốn tìm một chỗ trú ẩn nghỉ ngơi tạm thời, Tô Tô cũng không thể đuổi người ta đi.



Cô chỉ nhìn lướt qua biển số xe của chiếc Volvo đó, cảm thấy biển số xe này quen quen nhưng không nhớ ra được. Tô Tô không nghĩ nữa, cô đạp chân ga, đi thẳng ra khỏi cửa khu biệt thự đi ngược chiều với chiếc xe Volvo kia.



“Người lái xe… hình như là Tô Tô!”



Tạ Thanh Diễn ngồi trên ghế phụ trong chiếc xe Volvo, kéo lại chiếc áo lông vũ màu trắng bẩn thỉu trên người, nghiêng đầu nói với Tạ Hào Thế đang ngồi lái xe. Áo hắn dính không ít máu, cổ băng bó, tóc tai bù xù dính một ít dầu mỡ, cực kỳ nhếch nhác.



Tạ Hào Thế nhướng mày, lái xe chậm lại một chút, liếc nhìn Tạ Thanh Diễn, dường như đang đợi xem Tạ Thanh Diễn nói gì, nhưng điều khiến Tạ Hào Thế hơi thất vọng là trừ câu đó ra, Tạ Thanh Diễn không mở miệng nói thêm, càng không bảo anh quay xe lại đuổi theo chiếc xe Jeep kia xem thế nào.



Cả thế giới đều phát điên rồi. Bọn họ khó khăn lắm trải qua gian nan mới chạy đến khu biệt thự ở ngoại thành. Thấy lũ zombie ở xung quanh ít hơn một chút, bây giờ lại đi ra ngoài, Tạ Thanh Diễn đương nhiên không chịu.



“Anh đưa em đến biệt thự của anh trước, rồi lại lái xe đi ra ngoài tìm Tô Tô.”
Tô Tô lấy 10 cái can xăng loại to, rồi hạ ghế sau xe Jeep nằm ngang ra. Đầu tiên, cô đổ đầy xăng cho xe Jeep, sau đó lại đổ đầy xăng vào can, xách từng can để vào trong xe, cuối cùng cô vào cửa hàng tiện lợi để kiếm đồ.



Khi lấy đồ cô rất cẩn thận, cái gì cần cô mới lấy, không cần thì thôi. Nhà cô chỉ có bốn người, căn bản không cần dùng quá nhiều đồ. Tô Tô cố gắng lấy hết những đổ dùng sinh hoạt, một vài đồ dùng sinh hoạt hết rồi, sau này vẫn có thể ra ngoài cướp.



Không lấy được đồ Tô Tô cũng không tiếc. Cứ để chúng ở đó, sau này có lẽ sẽ có người may mắn sống sót đến lấy, một gói khoai chiên, một túi thực phẩm chín, hoặc một hộp đồ ăn biết đâu lại khiến cho một người may mắn sống sót có dũng khí sống tiếp. Vì thế, hà tất phải ôm đồm quá nhiều, vơ vét hết cả những thứ mình có thể nhìn thấy chứ? Bản thân cũng không dùng hết.



Bận rộn một tiếng đồng hồ, lúc này Tô Tô mới ôm một đống đồ đi đến cổng đồn cảnh sát, mở cửa lên xe, chừa lại ghế phụ cho Trạc Thế Giai.



Xe của cô rời đi chưa được bao lâu thì chiếc Volvo của Tạ Hào Thế đã đuổi tới. Tạ Hào Thế cho rằng ra khỏi cổng lớn của khu biệt thự Quả Táo sẽ gặp phải zombie, nhưng trên đường đi zombie toàn nằm trên mặt đất, con thì bị nghiền thành bánh nhân thịt, con thì bị bổ đôi đầu, óc chảy be bét.



Anh nhăn mặt, đè nén cảm giác buồn nôn trong lòng, đi tìm theo hướng xác zombie rải rác trên đường, cuối cùng phát hiện một chiếc xe Jeep đỗ ở trước cổng đồn cảnh sát gần khu biệt thự Quả Táo.



Tạ Hào Thế quan sát một chút, phát hiện mấy con zombie xung quanh xe Jeep đã bị giết sạch, chết khá là thê thảm. Chỉ còn hai con zombie bị nhốt trong hai bốt cảnh sát của đồn, hình như IQ chẳng còn, đang đập đầu vào cửa kính, muốn ra ngoài mà không ra được, còn không biết tự mở cửa.