Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 408 : Gian tế

Ngày đăng: 06:17 30/04/20


Anh Bì ngồi đối diện Tô Tô cúi đầu, giọt lệ nóng hổi rơi lên mu bàn tay. Anh đưa tay xoa hai mắt rồi nghẹn ngào nói:



“Đưa đến trạm y tế đi… Tô Tô… chúng ta không thể cứ nhịn như vậy được, Bảo không thể chết mập mờ như thế!”



Anh nhớ lần cuối khi mình đến gặp Bảo, Bảo đang ngồi trong quầy đóng dấu, còn cười bảo anh quay về thăm Từ Lỗi chứ đừng để thằng bé bị người bắt nạt ở nhà trẻ. Anh Bì cảm thấy lòng quặn thắt đau đớn – người anh em của anh… người anh em tốt vẫn luôn theo anh từ trước mạt thế… vậy mà lại bị chết trong một trận nổ không rõ ràng.



Lần này chết rất nhiều người, không chỉ có người của anh Bì mà cả người của Lý Tiểu Vũ và Mộc Dương cũng ảnh hưởng. Dưới sự quản lý của nhóm Diệp Dục, toàn thị trấn nhộng rơi vào tình cảnh u ám nặng nề.



Cuộc sống mỗi ngày một tốt lên – có nhà trẻ, có trung tâm y tế, vệ sinh đầy đủ, thậm chí có cả quy tắc và luật pháp, sản lượng rau củ tăng không ngừng, nguồn nước sạch luôn dồi dào. Chỉ cần nỗ lực một chút, ai ở thị trấn nhộng cũng sẽ tìm được công việc và vị trí của mình.



Dù người ở thị trấn nhộng không được tự do như bên ngoài nhưng trong xã hội xây dựng lại này, người phạm sai lầm phải bị phạt nghiêm, có tranh chấp sẽ có cơ quan giải quyết tranh chấp. Tại nơi này, mạnh không làm vua, dị năng giả và người thường cùng nhau sống qua ngày, dần dà nảy sinh lòng trung thành với thị trấn. Nỗi đau vì mạt thế của trong lòng mỗi người dần phai mờ.



Nhưng tất cả những điều này đã bị nhóm người Xuân Chính Tông hủy hoại hoàn toàn!



“Nhất định phải báo thù, nhưng thực lực của thị trấn nhộng sao so được với Xuân thành hùng cứ một phương?” Tô Tô cười gằn, xoa cằm nhìn anh Bì, “Xuân Chính Tông muốn phá hoại thị trấn nhộng vì chúng ta đứng sau lưng Phương Hữu Mạo nhỉ? Anh Bì, không được ngừng cung cấp đồ cho Phương Hữu Mạo, nếu ngừng lại thì tên Xuân Chính Tông kia càng đắc ý.”
“Tô Tô, vậy giờ chúng ta phải làm gì? Nếu chưa tiêu diệt kẻ này, chuyện hôm nay sẽ có lần sau.”



“Loại trừ như thế nào?” Tô Tô nhíu mày nhìn anh Bì hỏi, “Người này đã leo được cao như vậy, còn có chút quyền lợi trong tay thì chắc chắn chúng ta không dễ dàng tìm ra. Anh Bì, anh có nhiều kinh nghiệm xã hội hơn tôi, anh nói cho tôi biết xem diệt trừ kẻ này như thế nào?”



Người nhiều nghiệp lớn, các mối quan hệ càng phức tạp hơn, chuyện phải suy nghĩ càng nhiều. Bảo Tô Tô xử lý mấy chuyện này thì cô chỉ cảm thấy một chữ: PHIỀN!



Bảo cô nói nhiều thêm một chút? Làm Mộc Dương tỉnh lại nhanh lên đi!!!



Không phải người trùng sinh nào cũng muốn làm thủ lĩnh cầm đầu hàng ngàn hàng vạn người đánh giết muôn nơi sau khi được sống lại. Kiếp trước Tô Tô là kẻ cố chấp, ngoài tìm Tiểu Ái ra cô không quan tâm gì khác. Người đến người đi, không có ai ở bên, đương nhiên không có gián điệp bên cạnh.



Vì thế bây giờ phải quản lý thế nào, tìm ra gián điệp trong biển người mênh mông kia ra sao, cô hoàn toàn không để ý. Với cá tính kiếp trước, một là cô cưỡng chế di dời toàn bộ thị trấn, không tự đi thì giết; hai là cô dẫn cha mẹ con cái và vài người thân thiết cùng nhau chạy.