Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 449 : Mày đùa đấy à?

Ngày đăng: 06:18 30/04/20


Đúng vào lúc này Tư Đồ Thiện lại đi lên lầu, nhún vai với Tô Tô, tỏ vẻ khó xử nói: “Tô Tô, Mai Tử nói, giấy phép thông hành ở khu đông hơi phức tạp. Cô cần gấp quá, hai ngày nay có một tên Nhị thế tổ* đến khu đông, ngày ngày giở trò. Các sĩ quan ở khu đông đều bận rộn tiếp đãi tên đó. Mai Tử bảo chúng ta đợi vài ngày, sáng mai cô ấy sẽ nghĩ cách lấy vài tờ giấy thông hành cho chúng ta.”



*Nhị thế tổ (二世祖) là chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp.



“Sáng mai?”



Tô Tô cau mày. Cô đột nhiên nhớ lại tính hình lúc trước khi cô vừa về đến căn cứ thì được tin Tiểu Ái mất tích, Tạ Thanh Diễn lừa cô nói là Tiểu Ái chỉ chạy ra ngoài chơi, bảo cô tìm quanh quanh là được. Kết quả trong thời gian cô “tìm quanh quanh” ấy, Tiểu Ái đã bị Hồ Tam Đao đưa ra khỏi thành phố.



Khi đó, có lẽ chỉ cần cô đến sớm một tiếng thôi thì có lẽ hai mẹ con cô sẽ không bị chia cách nhau 10 năm.



Cho nên, Tô Tô bỗng giật mình, lắc đầu, thái độ vô cùng kiên quyết nói với Tư Đồ Thiện nói: “Không, tôi không muốn đợi đến sáng mai. Mấy tờ giấy thông hành mà thôi, chúng ta chỉ cần vào khu đông giết tên Hồ Nhất Đao, vào nhanh ra nhanh là được.”



“Ý cô là… xông vào trong?” Tư Đồ Thiện hơi mơ hồ, nhìn Tô Tô, giống như không biết nên nói gì. Tô Tô định xông vào khu Đông đang được thiết quân luật sao?



Sau đó, Tư Đồ Thiện nghĩ ngợi một lúc lại thấy chuyện này có gì mà không được chứ? Trước đây, Thạch Anh chỉ là một dị năng giả hệ hỏa cấp ba, dẫn theo hơn mười dị năng giả, hơn trăm người bình thường, suýt nữa đã phong tỏa kín cửa nhà Phương Thúc Ế. Trong khi đó, Tô Tô và Diệp Dục đều là dị năng giả, tùy không biết là cấp mấy nhưng chắc chắn vẫn cao hơn Thạch Anh. Diệp Dục còn có ba người bạn là dị năng giả cao cấp. Bọn họ đồng tâm hiệp lực, nhanh chóng xông vào khu đông, chưa biết chừng khi đó Xuân Chính Tông còn chưa kịp phản ứng thì bọn họ đã giết được Hồ Tam Đao rồi rút người đi mất rồi.




“Trước đây không cần giấy thông hành, nhưng bây giờ cần. Không có giấy thông hành không ai được phép vào trong khu đông. Các người từ đâu đến thì cút về đó đi!”



“Giấy thông hành này có được không?”



Hộ Pháp ngồi trên ghế phụ, vẻ mặt nghiêm túc lấy ra tờ thông hành của khu tây ra. Anh đưa mấy tờ giấy thông hành qua trước mắt Diệp Dục, đưa đến trước mặt tên đội trưởng kia.



Tên đội trưởng kia lập tức xanh mặt, nhìn Hộ Pháp giống như nhìn một thằng thiểu năng, mở miệng gằn từng chữ: “Mày, đang, đùa, đấy, à?”



Cầm giấy thông hành của khu tây, muốn vào khu đông, không phải đang đùa thì là gì?



Diệp Dục cũng không nhìn được nghiêng đầu nhìn gương mặt nghiêm túc cho rằng mình có thể qua mắt được tên đội trưởng kia. Anh cười ha hả, khiến cho đám binh lính và tên đội trưởng bên ngoài xe cho rằng mình bị bỡn cợt, trong lòng dâng lên tức giận.