Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 487 : Mai phục

Ngày đăng: 06:18 30/04/20


Chẳng thèm quan tâm tới tâm trạng của Bạch Tuyết lê lúc này, miệng của Thạch Hâm vẫn không dừng lại. Cô ta nhìn gương mặt tái nhợt của Bạch Tuyết Lê, chợt cảm thấy ghê tởm, bèn nói:



“Cô Bạch, cô là loại người gì? Tôi là người thế nào? Cô đừng tưởng tôi cứu cô một mạng thì có thể cho cô ở lại nhà họ Thạch, cô có thể xóa sạch những ân oán từ trước tới nay của chúng ta. Đối với loại kỹ nữ như cô, không giết cô chẳng qua vì cô có chút giá trị thôi. Cô ngoan ngoãn giúp tôi báo thù, tôi sẽ nể mặt chồng tôi thích cô sẽ cho cô một con đường sống. Nếu không cô đừng mong thoát được, tôi không báo thù được tôi sẽ lôi cô xuống địa ngục cùng!”



Nói xong, Thạch Hâm rời đi, bỏ mặc Bạch Tuyết Lê đứng đó một mình ở hành lang. Người làm đi qua đi lại, nhìn thái độ Thạch Hâm với Bạch Tuyết Lê, phần lớn đều là người nhanh nhạy nên họ nhìn Bạch Tuyết Lê như vậy khiến cô ta có một loại cảm xúc không rõ tên trong lòng.



Để sống sót, con người ta sẽ phải mất đi một thứ gì đó, đây là điều bà nội cô đã nói với cô. Cái đêm người nhà họ Bạch tặng cô ta cho Thập Tam Xuân, cô ta đã hiểu có những thứ không có giá trị gì với cuộc sống, ví dụ như tự tôn.



Bạch Tuyết Lê rũ mắt, đêm đã khua, Thạch Hâm và người làm đều đã đi ngủ. Cô ta đứng ở hành lang cũng hơi mệt, chẳng ai quan tâm cô ta, chẳng ai để cô ta nghỉ ngơi, cô ta cũng không tìm thấy phòng nào nên chỉ đành ngồi ở thềm đá, tận hưởng cảm giác đánh mất lòng tự trọng, lặng lẽ chờ trời sáng.



Sau khi trời sáng, Thạch Hâm đã quyết tâm đi báo thù, Hình Cát kha có ngăn cản cũng không có cách nào. Vì Thạch Hâm định trộm đi một mình đến khu đông, cô ta cũng không ngu, trong nhóm của Thạch Anh cũng có vài tên tay chân thân tín. Những người này sẽ phối hợp với Thạch Hâm, lúc cần thiết cũng sẽ giúp Thạch Hâm cùng báo thù.




Ngày đầu tiên khi mở được lỗ hổng, Xuân Lai và Xuân Hữu Nguyệt đưa theo năm mươi binh sĩ đứng ở bờ tường sát lỗ hổng, bắt đầu xử lý zombie. Rất nhiều nhóm tự phát bị kích động, mọi người hò hét tụ tập nhau ở lỗ hổng, chỉ chờ Xuân Lai và Xuân Hữu Nguyệt dọn zombie được một khoảng trống là họ liền xông ra giết zombie.



Khí thế của khu đông có phần căng thẳng, cũng có phần quạnh quẽ, cũng chỉ trong một ngày, vợ Xuân Lai bày mấy cái bàn trong cô nhi viện, ra một đề bài cho những người ứng tuyển giáo viên, để họ viết một bài luận về “Làm thế nào để nuôi dạy trẻ trong mạt thế”.



Những người đến ứng tuyển không nhiều, do ban đầu vợ của Xuân Lai yêu cầu hơi cao, vừa phải có trình độ, vừa phải tư duy tốt, giờ còn bắt người ta viết bài luận bằng tay. Con gái trong mạt thế, để tồn tại đã rất khó rồi, những thành phần tri thức cao phỏng chừng đều lưu lạc trong biển cát, chẳng còn lại mấy người. Vì thế nên những người đến ứng tuyển giáo viên chỉ khoảng hơn hai mươi người, cuối cùng bị vợ Xuân Lai chọn một cái chỉ còn hơn mười người.



Hiện giờ có khoảng hơn mười cô gái đang ngồi viết bài luận trong sân.



Vợ Xuân Lai ngồi trước mặt mười cô gái, đưa Nựu Nựu theo để trông thi, cô ngồi trên ghế, tay cầm sách, lật một trang rồi lại nheo mắt nhìn về phía trước, trên đùi còn đặt một cái thước màu đen. Có thể thấy, trước mạt thế vợ Xuân Lai chắc chắn hay đi trông thi, nếu không thì không có dáng vẻ thành thạo như thế.