Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 515 : Sắp xếp vụ trộm người

Ngày đăng: 06:19 30/04/20


“Nhưng thủ trưởng à, đây là cơ hội tốt ngàn năm có một. Ngài nghĩ mà xem, chân của ngài không phải trời mưa thì sẽ đau sao? Tim của ngài còn có thể khỏe mạnh như hồi còn trẻ không? Thậm chí, có thể chịu đựng đủ loại rèn luyện gian nan như hồi còn trẻ không? Chỉ cần có được Thiên Tứ, ngài sẽ có cơ hội để cho những hậu bối thấy được phong thái và khí phách của ngài năm xưa.”



Hoa Hoa ngồi đối diện khuyên nhủ Xuân Chính Tông. Lời nói của hắn ta đã làm lay động Xuân Chính Tông, nhưng khi nghĩ đến Xuân Thập Tam vẫn còn đang ở trong tay Tô Tô, ông ta lại có chút do dự. Vì thế, nghĩ đi nghĩ lại chỉ có thể thốt ra một câu,



“Chuyện này không dễ như vậy đâu, nếu như muốn cướp người từ thôn Bát Phương thì sẽ phải trả cái giá lớn chưa từng có.”



“Tôi biết ngài có cài một gián điệp ở thị trấn nhộng…”



“Ý cậu là muốn bại lộ thân phận của người này chỉ vì muốn có được Thiên Tứ?”



Xuân Chính Tông nhìn Hoa Hoa, Hoa Hoa rất nghiêm túc gật đầu, dùng một gián điệp ẩn nấp đã lâu để có được một dị năng giả trị liệu, cuộc giao dịch này quá có lời! Hơn nữa, nếu như tên gián điệp kia đủ thông minh thì sẽ có kế sách ứng phó, sẽ không để mình bị bại lộ thân phận quá sớm. Nếu như để bại lộ thân phận vì một đứa trẻ vậy thì gián điệp như vậy cũng quá vô dụng.



“Thủ trưởng, ngài đừng do dự nữa. Gián điệp còn có thể cài người khác nhưng cơ thể của ngài thì không thể đợi được nữa. Đợi qua mười năm, hai mươi năm nữa, ngài già rồi, bây giờ Xuân thành lại không có người kế thừa thích hợp, ngài phải vui vẻ đợi giao Xuân thành cho người có năng lực nhất chứ.”



Câu này này khiến Xuân Chính Tông mở to mắt nghiêm túc nhìn Hoa Hoa một lúc. Đúng vậy, Hoa Hoa đã đánh đúng vào suy nghĩ của ông ta. Thấy bốn khu của Xuân thành đã bị Phương Thúc Ế cướp mất hai khu, Tô Tô cướp đi một khu, Xuân Chính Tông cũng không thể làm gì. Cấp dưới của ông ta càng không có ai có ai biết xử lý thế cục này.




“Cha, mẹ, sao cha mẹ lại chạy đến Xuân thành?”



Tô Tô hơi ngây người, đứng ở hành lang, cau mày nhìn cha mẹ mình giống như chú ong mật nhỏ.



Mẹ Tô bê bánh gato liếc nhìn Tô Tô, vẻ mặt oán giận nói, “Hôm nay là ngày sinh nhật một tuổi của cháu gái ngoan của mẹ, con định tổ chức cho con bé thế nào?”



“Tổ chức thế nào?” Tô Tô lắc đầu, vẻ mặt ngây ngô, “Con không biết.”



“Trẻ con sinh nhật sao có thể không có bánh gato chứ?’



Mẹ Tô liếc nhìn gương mặt ngơ ngác của Tô Tô, trong lòng hơi đau xót. Cháu gái ngoan của bà bị một đứa tinh quái như Tô Tô lôi đi hành hạ khắp nơi. Hôm nay sinh nhật cũng không tính chuẩn bị cái gì đặc biệt cho cháu gái ngoan của bà ư?



Phải biết rằng, hai tháng trước, ở thôn Bát Phương, cha Tô và mẹ Tô đã bắt đầu chuẩn bị sinh nhật cho Tiểu Ái. Đương nhiên họ hy vọng Tô Tô có thể đem Tiểu Ái quay về ăn sinh nhật. Nhưng Tô Tô cảm thấy sinh nhật một tuổi thôi mà, đã loạn thế rồi cũng không cần tổ chức lớn làm gì.