Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 608 : Chúng ta phải đi tây thành

Ngày đăng: 06:20 30/04/20


Mọi người đều hướng ánh mắt về phía Tô Tô đang im lặng suy nghĩ. Tô Tô mặc một cái áo sơ mi màu xanh da trời trong thời tiết giá rét giống như giờ đang là mùa xuân vậy. Cô hơi cong lưng, hai khuỷu tay chống lên gối, hai tay nắm lại. Im lặng một lúc lâu, thấy mọi người đột nhiên nhìn mình, cô liền mở miệng, lo lắng nói:



“Mọi người có phát hiện ra hôm nay lúc Bạch Hằng nói chuyện, tinh thần anh ta không bình thường lắm, giống như là... mất trí.”



Cô từng hỏi Bạch Hằng là làm thế nào mà anh ta trốn được, Bạch Hằng nói lúc đám dị năng giả cao cấp kia xông vào Tây thành anh ta đã bước một chân lên xe đón Tô Tô. Lời này Tô Tô tin nhưng phía sau Bạch Hằng nói Mộc Dương bảo Tô Tô lập tức thay đổi lộ trình đi cầu số ba qua sông Tương thì Tô Tô nghĩ lời này không thể là do Mộc Dương nói ra.



Bởi vì thời điểm còn ở Xuân thành, Mộc Dương đã nói cầu số ba mặc dù không có zombie cũng không có nhộng mặt người nhưng nó đã sập rồi.



Cầu số một vẫn còn nhưng trên cầu toàn là zombie. Cầu số hai thì bị nhộng mặt người làm sập. Cầu số ba từ thì tự nhiên sập. Cầu số bốn số năm dùng được nhưng lại ở gần phía tây.



Vấn đề mấu chốt là tại sao Bạch Hằng lại muốn Tô Tô đi cầu số ba? Từ vị trí bây giờ của bọn họ đến cầu số ba, khoảng cách cũng không phải là gần. Nếu trên đường không có bất kỳ sự tiếp tế nào, trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì. Mộc Dương sẽ không làm việc không chuẩn bị trước như vậy.



Tô Tô cảm thấy trí nhớ của Bạch Hằng có vấn đề khi nhìn thấy biểu hiện của hai người phi công đi cùng Bạch Hằng, la hét giống như não bị kích thích vậy. Cô muốn hỏi cái gì cũng không hỏi được hơn nữa bọn họ nói năng cũng không có logic.



“Ý cô là Bạch Hằng có vấn đề?”




“Cái này hay đấy, làm thôi!” Xuân Thập Tam cảm thấy ý tưởng lớn gặp nhau, vừa nghe thấy Diệp Dục nói như vậy liền mặt mày hớn hở nói với Tô Tô: “Chúng ta phải đi Tây thành cướp đồ về. Có đồ chúng ta đánh chết tên Trần Huyền Vũ kia!”



“Không đến thôn Bát Phương nữa?”



Tô Tô ngước mắt lên, cười nhìn Xuân Thập Tam. Trước Xuân Thập Tam còn tỏ ra vô cùng mong chờ đến thôn Bát Phương sống, bây giờ lại đổi ý muốn đi đánh giặc?



Xuân Thập Tam bị Tô Tô trêu, phồng bụng lên tức giận nói: “Sĩ khả sát bất khả nhục. Đồ của Tây thành là dành cho chúng ta. Bây giờ đồ của chúng ta bị cướp, nếu không cướp lại thì có còn là đàn ông không?”



Mấy người đàn ông bên cạnh đều là binh lính dũng mãnh khí huyết tràn trề nghe Xuân Thập Tam nói như vậy, ai cũng ưỡn ngực lên trừng mắt. Có vẻ như bị Xuân Thập Tam kích thích, mặc kệ âm mưu dương mưu, nếu đồ bị cướp ở Tây thành thì đến Tây thành cướp về!



Nếu những người lính này muốn đi cướp lại đồ, tất nhiên Tô Tô cũng không có ý kiến gì. Cô chỉ là một người phụ nữ, một người mẹ mà thôi, suy nghĩ dưới nhiều góc độ, chắc chắn sẽ không giống những người đàn ông bị kích thích này. Ở trong chuyện này, Tô Tô chỉ chú ý đến một tin tức trong lời nói của Bạch Hằng.



Ở trong trí nhớ bị thêm thắt của Bạch Hằng, thật ra có để lộ mấy chuyện. Ngoài việc đồ ở Tây thành bị cướp, người đến cướp đều là dị năng giả cao cấp, Mộc Dương bảo Tô Tô dẫn đoàn người đi cầu số ba ra thì còn nhắc đến một việc khác. Đó chính là chuyện tích trữ đồ ở Tây thành Mộc Dương cho Bạch Hằng phụ trách hoàn toàn, và Bạch Hằng nói tin tức là do phía Tô Tô làm lộ.