Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 83 : Thuận buồm xuôi gió

Ngày đăng: 06:13 30/04/20


“Cảm ơn, tôi sẽ tìm được.”



Bành Vũ Trung gật đầu, quay người đi vào trong xưởng. Còn mấy tiếng nữa trời mới sáng, anh phải chuẩn bị một chút. Xe trong xưởng khá nhiều, chọn đại một cái để đi. Lý Tiểu Vũ và Lý Oánh, Tẩm Nguyệt, Duệ Duệ đều có xe nhưng vì đi xa một mình nên Bành Vũ Trung chọn lựa xe rất cẩn thận.



Xe phải chịu được va chạm, không gian trong xe phải rộng rãi, phải để được nhiều đồ. Cuối cùng Bành Vũ Trung chọn được một chiếc SUV của BMW. Anh chuyển hai hòm súng đạn từ trong chiếc xe lúc trước sang. Anh không lấy nhiều vì nghĩ Lý Tiểu Vũ và Tẩm Nguyệt đều là người bình thường, có thể sẽ cần dùng đến “vũ khí nóng”, nên để phần còn lại cho hai người họ.



Lúc này Lý Tiểu Vũ đã tỉnh giấc. Cô theo sau Bành Vũ Trung giúp đỡ một tay, ánh mắt cũng nhuốm màu u sầu, nghẹn ngào:



“Anh Bành, anh phải đi thật sao?”



“Ừm, anh phải đi, nhất định phải đi.”



Bành Vũ Trung chất đồ lên xe của mình xong quay ra ôm Lý Tiểu Vũ một cái. Dù mới chỉ biết nhau vài ngày nhưng giữa họ cũng bắt đầu xuất hiện tình cảm đồng đội.



“Tiểu Vũ, em phải giữ gìn sức khỏe. Nhớ lời anh nói, dù có chuyện gì xảy ra thì nhất định phải chung phe với Tô Tô. Đừng tiếp tục qua lại với đám bạn bè và bạn học của em nhé.”



“Vâng, em nhớ rồi!”




“Là... là thế này, không phải tôi ăn không đồ của mọi người, tôi sẽ ra ngoài giết zombie, cũng sẽ giúp mọi người tìm đồ nhưng có thể cho tôi xin chút mì nấu trước được không? Lát nữa Duệ Duệ tỉnh dậy, nếu không có gì ăn thì nó sẽ quấy khóc, tôi chỉ nghĩ thế thôi.”



“Ăn chứ, cô làm cho tôi một bát với! Ôi, bận rộn đêm hôm giờ cũng oải rồi.”



Tô Tô ngắt lời Tẩm Nguyệt, tiện tay đổ đầy nước vào ấm siêu tốc, vươn vai quay người chuẩn bị lên xe ngủ tiếp. Nhưng vừa đi được hai bước, cô liền dừng lại, quay người, đôi con ngươi tĩnh lặng, đen như mực nhìn chằm chằm bóng lưng của Tẩm Nguyệt.



“Cô một mình dắt con theo sẽ khó giết zombie. Tôi nghĩ cô nên tìm địu hoặc đai buộc để buộc thằng bé lên người. Không phải ai sinh ra cũng biết giết zombie, cô cứ học Lý Tiểu Vũ ấy.”



Khi Tô Tô nói, Tẩm Nguyệt cầm chiếc bình siêu tốc đầy nước nhìn về phía Lý Tiểu Vũ mồ hôi ròng ròng đứng múa dao quắm trên bãi đất trống. Tẩm Nguyệt gật đầu, đang muốn bày tỏ thái độ nhất định sẽ làm theo ý của Tô Tô thì cô đã không còn ở đó nữa. Nói xong Tô Tô đã quay về xe ngủ rồi.



Mười phút sau, Tẩm Nguyệt tìm thấy bát đũa dùng một lần trong văn phòng làm việc, cũng đã nấu xong mì cho Duệ Duệ. Vì điều kiện không cho phép nên cũng chẳng có nguyên liệu gì để cô phát huy tài nấu nướng, nhưng Duệ Duệ dụi đôi mắt lim dim, nhìn thấy bát mì Tẩm Nguyệt bê đến thì vui quên trời đất, nhanh chóng ăn sạch sẽ.



Tẩm Nguyệt dụi đôi mắt ửng đỏ, nhìn Duệ Duệ cười. Cô lấy thêm một bộ bát đũa trong văn phòng, đổ chỗ nước còn lại làm cho Tô Tô một bát. Lúc này Lý Oánh cũng đã dậy. Khi ở trên xe, cô ta cũng nghe thấy lời Tô Tô nói với Tẩm Nguyệt nên giờ cô ta đi thẳng vào văn phòng, dặn dò Tẩm Nguyệt:



“Tôi đổ nước vào cho cô, cô làm thêm cho anh Diệp, anh Hộ Pháp mỗi người một bát nhé.”