Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1006 : Quyết chiến trên đỉnh Everest (3)
Ngày đăng: 21:36 22/04/20
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh uyển chuyển từ phía dưới từ từ bay lên, nàng phảng phất không cần mượn lực bay bổng hướng trên đỉnh núi. Mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sau lưng Tề Nhạc tự hành bày bố trận hình, hình thành một hình vòng cung, chỉ có Tề Nhạc không nhúc nhích. Nhưng ánh mắt của hắn lại thủy chung khóa chặt phía trên thân ảnh uyển chuyển ở đằng kia từ từ bay đến.
Rốt cục, tựa như một đóa tường vân, nàng kia phiêu lên đỉnh núi váy dài liên y trắng như tuyết. Toàn thân nàng bao phủ ở bên trong quang ảnh nhàn nhạt. Tư thái mảnh khảnh mỹ lệ giống như mặc vào một tầng sa mỏng màu vàng, da thịt bạch ngọc như ẩn như hiện làm cho người ta không thể ngưng mắt nhìn, trên gương mặt trái xoan lộ vẻ như băng tuyết thuần khiết tươi mát, đồng tử xinh đẹp, cái mũi khéo léo đẹp đẽ, cánh môi hơi cong no đủ, ngũ quan hết sức tinh xảo.
Thân thể mềm mại thon dài hoàn mỹ, vòng eo nhỏ nhắn làm cho người ta thán phục. Đường cong thân thể lung linh được bạch sắc quang mang nhàn nhạt bao phủ. Khí tức thần thánh tràn ngập, kỳ lạ nhất là mái tóc dài của nàng màu tím nhưng không phải nhuộm mà giống như, trời sinh. Màu tím của tơ lụa phiêu tán ở sau lưng. Lúc này ánh mắt của nàng cũng nhìn thấy nam tử mặc áo hồng, trong con ngươi tím mịt mờ thê lương cùng bất đắc dĩ, hàm răng nhỏ nhắn trắng tinh khẽ cắn môi.
Vũ Mâu dùng ngôn ngữ Viêm Hoàng chính tông nói khẽ:
- Anh không ngờ vẫn tới trước tôi, kỳ thật, tôi vĩnh viễn cũng không hy vọng một trận chiến này có thể diễn ra.
Thanh âm của Tề Nhạc vẫn thấp như vậy:
- Nhưng mà chuyện này cuối cùng cũng phải đến. Lúc trước cô lựa chọn như vậy, một trận chiến này thì không thể tránh né. Cô giết tôi một lần. Cuối cùng lại buông tha tôi, tôi và cô đã không có bất luận cái gì liên quan. Nhưng mà Văn Đình, Klinsmann, Đế Tâm Tuyết Liên Vương đều bởi vì tôi và cô mà chết, hôm nay, tôi muốn thay họ đòi lại công đạo. Đồng thời, cũng muốn chứng kiến trên thế giới này, ai mới là cường giả chân chính. Là thủ hộ giả phương đông hay thủ hộ giả phương tây.
Tề Nhạc nhìn Vũ Mâu, nói:
- Rất đơn giản, hôm nay quyết chiến. Mặc dù là tôi và cô chiến đấu với nhau, nhưng mà quan hệ đến liên quan của thủ hộ giả phương tây và phương đông. Tuy rằng trong lòng tôi, cô tuyệt đối là cừu nhân, nhưng mà điều đó và Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của cô không có liên quan gì. Trừ cô và ta một sinh một tử ra thì vì bảo hộ Đông Phương chúng ta cùng Tây Phương các người , bọn họ không cần quyết định sinh tử.
Lời nói của Tề Nhạc rất bình tĩnh, đại sư Trát Cách Lỗ nói với hắn hết thảy sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn. Tề Nhạc cũng không muốn chứng kiến đồng bọn của mình bởi vì thù riêng của mình mà trả giá một cái tánh mạng.
Vũ Mâu nhìn thật sâu Tề Nhạc, ở trong chỗ sâu đáy mắt hiện lên một tia bi thương:
- Được rồi, đã như vầy, vậy tôi biết ngay nên làm như thế nào rồi. Đỉnh của Everest địa phương nhỏ hẹp, không bằng để cho chúng ta bắt đầu từng người một. Song phương dựa theo trình tự Sinh Tiếu các ngươi cùng Tinh Tọa chúng ta xuất chiến lẫn nhau, mỗi một trận chiến tới điểm đến là dừng, quyết định ra thắng bại là được rồi. Dựa theo thắng nhiều để quyết định người thắng cuối cùng. Nếu như chúng ta thua, như vậy, sau này Hy Lạp Thủ Hộ Giả sẽ nghe thủ hộ giả phương đông các ngươi điều khiển và ngược lại. Như thế nào?
Nghe Vũ Mâu nói xong, trong lòng Tề Nhạc không khỏi khẽ động, nếu như có thể đạt được quyền chi phối của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, không thể nghi ngờ sẽ thực lực tăng nhiều. Nhưng mà Vũ Mâu tại sao phải nói như vậy đây?