Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 103 : Thanh Bắc du xuân (4)

Ngày đăng: 21:07 22/04/20


Tề Nhạc cười một tiếng, nói:



- Hai danh xưng này thật thân thiết. Được rồi, tôi sẽ noi điều kiện. Cô yên tâm, điều kiện của tôi không co vũ nhục cô, cũng không có bảo cô có quan hệ bất chính với tôi. Nhưng tôi là người thành thật trừ phi cô nguyện ý, nếu không tôi sẽ không làm cái gì không an phận.



Hứa Tình hừ một tiếng, nói:



- Nghĩ thật đẹp, nói đi, điều kiện gì.



Tề Nhạc liếc nhìn nàng một cái, nói:



- Không phải cô vừa mới nói tôi thua phải khỏa thân lặn biển vào buổi tối sao? Vậy thì tốt, yêu cầu của tôi với cô cũng không quá mức, yêu cầu của tôi chỉ là tối nay cô theo tôi lặn biển là được. Thật vất vả mới tới biển cả một lần, không bơi lội thì tôi cảm thấy rất uổng phí.



- Không, không được.



Hứa Tình hổn hển trừng mắt nhìn Tề Nhạc. Không ngờ tên này lại bảo mình lặn biển với hắn, còn là lặn đêm, tim Hứa Tình đập nhanh một chút.



Trong ánh mắt Tề Nhạc co một tia khinh miệt hiện ra.



- Thì ra cô sợ tối nha! Vậy thì thôi.



- Nói bậy, anh mới sợ tối. Lặn đêm thì lặn đêm, sợ anh tôi không phải Hứa Tình.



Xúc động nói ra những lời này, Hứa Tình lập tức hối hận che miệng mình lại.



Tề Nhạc đi ra khỏi nước biển, cởi giày ướt của mình cầm trong tay.



- Tốt, vậy tối nay tôi điện thoại cho cô.



Vừa nói, hắn dùng tư thái hăng hái đi trở về.



Hứa Tình tức giận đá lên mặt cát vài cái, lầm bầm lầu bầu gắt giọng:
Từ Đông lúc này mới đem ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc, nói:



- Đúng vậy a! Đúng là hai tuần không gặp. Đi, chúng ta trò chuyện vài câu.



Vừa nói, hắn lại nói vài câu với cặp song sinh bên cạnh, lôi kéo Tề Nhạc đi qua một bên



- Có thể! Kỳ Lân lão đại, xem ra, tôi thật sự phải học tập anh rồi đấy. Tôi nghe noi, anh ở trong ký túc xá của nữ sinh, bội phục.



Tề Nhạc tức giận nói:



- Đầu óc của anh toàn những suy nghĩ hạ cấp. Hứa Tình cùng Trầm Vân chỉ là bạn cùng phòng của tôi mà thôi.



Từ Đông mỉm cười, nói:



- Nam nhân chân chính, không giải thích.



- Ta kháo. Vậy còn anh? Làm lão sư cầm thú, vừa vào Thanh Bắc đã tàn phá hoa tươi rồi.



Tề Nhạc oán hận nói.



Từ Đông vẫn mỉm cười như trước, nói:



- Sao lại gọi là tàn phá? Tôi đang xúc tiến cho hoa đẹp nở rộ, xúc tiến các nàng phát dục nhanh hơn, trợ giúp các nàng thành lập con đường nhân sinh mới. Lão sư ưu tú như tôi quan tâm tới học sinh, có lẽ Thanh Bắc nên thăng tôi lên thành giáo sư mới đúng.



Tề Nhạc im lặng nhìn qua Từ Đông, gia hỏa này nhìn bề ngoài thì nho nhã, da mặt thì dày không hợp thói thường, trình độ mặt dày cao hơn mình rất nhiều lần.



Từ Đông vỗ vỗ vai Tề Nhạc, hạ giọng nói:



- Anh cũng đừng có nghĩ rằng tôi chỉ đi tán gái thôi, tôi đã cẩn thận điều tra đại học Thanh Bắc này rồi. Tôi phát hiện bên trong đại học Thanh Bắc có một loại khí tức cường đại, nhưng cổ khí tức này phiêu hốt bất định, không cách nào tìm được vị trí cụ thể của nó, càng không biết vì cái gì. Cho nên, khi anh làm gì thì phải cẩn thận một chút, một khi gặp nguy hiểm, lập tức ấn vào bảo thạch màu đỏ trên vòng tay, tôi sẽ dùng thời gian ngắn nhất chạy tới chỗ của anh.