Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1036 : Đầu đạn hạt nhân người (3)

Ngày đăng: 21:37 22/04/20


- Tề Nhạc, tình huống như thế nào?



Tất cả mọi người trong đại

sảnh chờ đợi Tề Nhạc trở về, bọn họ cũng rất lo lắng, dù sao ai cũng

không muốn chết ah! Mà địa cầu hủy diệt thì nhân loại chết càng triệt

để.



Tề Nhạc đem việc của mình nói ra một lần, cũng không có giấu

diếm cái gì với mọi người của, bởi vì thời điểm này lực lượng của một

người là có hạn, hắn muốn bảo vệ thế giới và người thân của mình thì

phải nhờ lực lượng của đồng bạn. Về phần có làm hay không nên do mọi

người quyết định.



Nghe được Tề Nhạc miêu tả mọi người cũng thở ra một hơi, Hãn Mã giơ cơ bắp cánh tay phải của mình lên, nói:



- Không phải năm trăm ký sao? Tôi ôm năm quả cũng không sao.



Quản Bình gật gật đầu, nói:



- Tôi có thể ôm sáu quả.



Xương Kiệt tức giận nói:



- Có phải anh cố ý hay không, tôi bảy quả.



Như Nguyệt mỉm cười nói:



- Được rồi, các người không nên tranh giành nữa, tình huống cụ thể đến

lúc đó nói sau, đầu tiên ai không muốn tham gia hành động thì nhanh nói

đi.



- Tôi.



Quan Tĩnh mãnh liệt đứng lên, nhìn qua ánh mắt quái dị của mọi người liền cười hắc hắc, nói:



- Tham gia.



- Kháo.



Mọi người đưa hai mươi cái ngón giữa lên trước mặt của hắn, ngay cả Mạc

Địch gần đây vẫn giữ hình tượng cũng phải khinh bỉ thằng này.


anh nhất định cũng được yêu cầu mang đầu đạn hạt nhân lên vũ trụ. Bởi vì Hy Lạp chúng tôi không có đạn hạt nhân cho nên cũng không bị yêu cầu,

nhưng Mỹ Kiên Quốc đã đưa ra thỉnh cầu và hy vọng chúng tôi trợ giúp bọn họ. Hiện tại tôi đã đáp ứng. Nghe nói giáo đình cũng đã đáp ứng rồi,

chuẩn bị phái đại lượng nhân thủ tham gia hành động lần này.



Tề Nhạc nói:



- Cô nói những chuyện này với tôi là có ý gì?



Vũ Mâu trầm mặc một lát mới nói:



- Tề Nhạc, bất luận anh hay là tôi cũng không hy vọng đồng bạn của mình

bị tổn thương. Chỉ có thể tận hết khả năng tăng thực lực lên mà thôi,

chỉ có toàn lực mới giúp chúng ta sinh tồn được, cũng có thể hoàn thành

tốt nhiệm vụ lần này. Cho nên tôi muốn hợp tác với các người.



- Hợp tác? Lại là hợp tác.



Tề Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:



- Miễn a, tôi cũng không hy vọng có loại minh hữu lúc nào cũng có thể đâm mình một dao.



Vũ Mâu nói:



- Tề Nhạc, chẳng lẽ anh không thể tin tưởng tôi một lần hay sao? Lần này

là không giống, vì địa cầu chúng ta phải liên hợp lại. Trên thế giới này có khoa học kỹ thuật vũ trụ tiên tiến nhất là Mỹ Kiên Quốc, đến lúc đó

các ngươi cũng phải đi cùng chúng tôi, ngồi cùng một chiếc phi thuyền vũ trụ, nếu như chúng ta không phối hợp lẫn nhau chỉ sợ cuối cùng sẽ tạo

thành hậu quả nghiêm trọng, vì địa cầu chẳng lẽ anh không nên suy nghĩ

một chút được sao, đây là tạm thời mà thôi. Đợi sau khi xong chuyện này

anh muốn quyết chiến cũng được. Nguyện ý trả thù chúng tôi cũng không có gì, tôi đều nhận hết.



Nghe âm thanh cầu khẩn của Vũ Mâu tâm tình Tề Nhạc đã tỉnh táo lại, hắn cũng biết trong chuyện này Vũ Mâu không

thể nào lại lừa gạt mình. Tuy không muốn thừa nhận nhưng Vũ Mâu nói cũng đúng. Chỉ có tận khả năng tăng thực lực của hai bên lên cao thì khi

chấp hành nhiệm vụ sinh tử này mới có thể có thêm cơ hội sống sót. Về

phần có thể sống sót chân chính hay không còn phải xem ý trời.



- Nói đi, cô muốn hợp tác thế nào.



Âm thanh của Tề Nhạc bằng phẳng lại.



Nghe được giọng nói của Tề Nhạc buông lỏng Vũ Mâu lập tức vui mừng, nói: