Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1038 : Hợp tác phòng thủ đông tây (1)

Ngày đăng: 21:37 22/04/20


Tề Nhạc trầm mặc một chút, nói:



- Con đã làm tốt chuẩn bị rồi,

đạo lý lớn con không muốn nói, xem như tự bảo vệ nhà của mình đi, con

nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Hiện tại công tác chuẩn bị phải dựa vào

ngài rồi. Mọi người phái ra bao nhiêu quả bom hạt nhân?



Cơ Trường Minh suy nghĩ, nói:



- Ước chừng một ngàn hai trăm quả, quốc gia chúng ta có vũ khí hạt nhân

không quá nhiều. Mỹ Kiên Quốc nhiều nhất sẽ ra ba ngàn quả, số còn lại

sẽ do Nga lo liệu.



Tề Nhạc tính toán đơn giản một chút một ngàn

hai trăm quả bom hạt nhân sẽ do chiến sĩ Sinh Tiếu mang theo chừng chín

quả một người, gật gật đầu, nói:



- Không có vấn đề, trừ tên lửa

liên lục địa ra còn thừa cứ do người của con bao hết. Về phần Viêm Hoàng Hồn cũng không cần cho bọn họ tham gia hành động này. Vạn nhất bọn con

có sơ suất gì sau này quốc gia còn phải dựa vào bọn họ.



- Tề Nhạc...



Cơ thượng tướng nhìn qua hắn và thở sâu, miễn cưỡng bình phục cảm xúc trong lòng của mình hiện giờ.



- Các người muốn mang theo toàn bộ một ngàn hai trăm quả bom nguyên tử đó, số lượng khổng lồ như vậy có thể thừa nhận nổi không?



Tề Nhạc nói:



- Có lẽ không có vấn đề quá lớn, một mình con có thể thừa nhận ba trăm

quả bom hạt nhân, mà còn những đồng bọn còn lại của con nữa mà, một ngàn hai trăm quả bom này không là gì. Nếu như quốc gia khác còn có nữa thì

chúng con cũng có thể giúp bọn họ mang theo năm trăm quả. Nhưng mà trang bị chúng ta đã thương lượng tốt phải chuẩn bị đủ, nếu không số lượng

bom hạt nhân không thể cam đoan được.



Cơ Trường Minh hít sâu một

hơi, Tề Nhạc nói rất bình thản nhưng mà từ lời của hắn một mình có thể

mang theo ba trăm quả bom hạt nhân a! Đây là khái niệm gì? Nếu để một

mình hắn đối địch với quốc gia chỉ sợ lập tức có thể hủy diệt quốc gia
trực tiếp ngồi ở chủ vị lạnh nhạt nói:



- Không nghĩ tới Giáo Hoàng lại tới đây, chẳng lẽ ngài không sợ tôi báo thù lần trước sao?



Sắc mặt Martti hơi biến hóa, thẳng thắn mà nói lần này nhìn thấy Tề Nhạc

nội tâm của hắn không ổn định lắm, nếu như không phải Vũ Mâu cam đoan

bọn họ an toàn tuyệt đối thì Giáo Hoàng thật sự không dám tới. Về phần bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng không trách Tề Nhạc không khách khí ngồi

xuống a, dù sao đã từng là địch nhân hơn nữa đối phương còn dùng thực

lực một người đánh bại bọn họ, thực lực mạnh như vậy không chỉ làm bọn

họ cảm giác sợ hãi, đồng thời cũng khiến bọn họ sinh ra tôn kính.



- Tề tiên sinh, lần này chúng tôi tới đây với mục đích hợp tác. Chuyện

trước kia cứ để cho nó qua đi. Trên thế giới này vốn có rất nhiều chuyện ông trời chú định rồi. Nếu đã không thể vãn hồi thì đừng để cừu hận che mờ hai mắt.



Giáo Hoàng bình tĩnh nhìn qua Tề Nhạc nói ra.



Tề Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:



- Không nên bị cừu hận che mờ hai mắt? Nếu như tôi quả thật bị cừu hận

che mờ hai mắt thì ông cho rằng hiện tại ông còn có thể ngồi ở đây nói

chuyện với tôi sao?



- Tề tiên sinh, ngài có ý gì?



Martti nhìn qua Tề Nhạc, khí tức có chút không ổn định.



Tề Nhạc lạnh nhạt nói:



- Không có ý gì khác, chỉ có thể nói cho các người biết chúng ta vĩnh

viễn không thể trở thành bạn được. Bây giờ là thời kì phi thường nên tôi tạm quên đi chuyện trước kia, nhưng mà sau khi nguy cơ chấm dứt trí nhớ của tôi sẽ khôi phục, đến lúc đó tôi và các người gặp lại chính là

không chết không thôi.



Hắn nói ra lời này đồng thời cố ý nói cho

Vũ Mâu nghe. Bất luận tình huống lần này hợp tác như thế nào thì cừu hận song phương không có khả năng cải biến.



Sắc mặt Giáo Hoàng có chút ủ dột nhìn qua Vũ Mâu, nói: