Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1110 : Vương giả trở về (3)

Ngày đăng: 21:40 22/04/20


Bờ môi Tuyết Nữ run nhè nhẹ nói:



- Vâng ạ. Chờ Tề Nhạc trở về, cháu nhất định bảo anh ấy trở về gặp hai bác.



Tề Thiên Lỗi mỉm cười, nói:



- Không phải một mình nó tới đây, mà là các cháu cũng phải đi cùng. Ừ.

Đều đến đây đi. Lần trước biện pháp mà bác nói với nó đã hoàn thành

tương đối rồi, nếu các cháu không có vấn đề gì thì nói không chừng ta có thể nghĩ biện pháp cho các cháu đều gả cho hắn.



Tuyết Nữ sửng

sốt một chút, nàng nhịn không được bi ý trong lòng nữa. Điện thoại kín

đáo đưa cho Như Nguyệt, quay người chạy lên lầu.



- Này, Tuyết nhi, tại sao không nói chuyện?



- Ah, bác trai, cháu là Như Nguyệt. Tuyết Nữ nàng vừa mới có chút không

thoải mái, đi toilet rồi. Ngài yên tâm đi, chờ Tề Nhạc trở về, chúng

cháu sẽ tới gặp hai bác.



Cúp điện thoại, hào khí trong đại sảnh trở nên càng thêm ngưng trọng.



Thương Băng thì thào nói:



- Làm sao bây giờ? Bây giờ nên làm gì? Tề Nhạc cùng cha mẹ của anh ấy vừa mới nhận anh ấy không bao lâu, nếu như đám người đó biết được Tề Nhạc

đã. . . , làm sao có thể tiếp thụ được?



Quản Bình cười khổ nói:



- Vậy cũng không có biện pháp. Chỉ có thể ăn ngay nói thật, chúng ta cũng không thể nói Tề Nhạc đi chấp hành nhiệm vụ. Như Nguyệt, chuyện này nên quyết đoán sớm thì hơn.



Lệ quang trong mắt Như Nguyệt lập loè, kiên định mà nói:



- Tang lễ không làm rồi. Trừ phi để tôi thấy thi thể của Tề Nhạc, nếu

không anh ấy sẽ không thể chết được. Ai cũng không được để lộ sự tình

này ra. Cha mẹ của anh ấy chúng ta cũng chỉ có thể gạt được ngày nào hay ngày đó. Tất cả mọi người về nhà nghỉ ngơi đi, các ngươi cũng đã rất

mệt mỏi, bên này có tôi rồi.


vương của bọn hắn sắp trở về rồi.



Bất quá nếu như bọn họ chứng

kiến bộ dạng đáng thương của Tề Nhạc thì không ai có thể khóc được. Tề Nhạc đáng thương bây giờ muốn chật vật có nhiều chật vật.



Ngưu

Ma Vương mang theo hắn xuyên qua tầng khí quyển liền trở lại thân thể

của hắn. Khi Tề Nhạc rơi trên đất bằng phát hiện mình rõ ràng lại ở

Pa-ri. Bất quá, rất nhanh hắn liền phát hiện một vấn đề phiền toái là

mình không mặc quần áo. Trước kia quần áo trong Kỳ Lân Châu vì lần lượt

hư hỏng mà đã mặc hết. Hơn nữa, hiện tại hắn lại không có đồng nào trong người.



Tuy rằng có thể bằng vào năng lượng phi hành, nhưng bộ

dạng này đúng là quá chật vật. Hơn mười ngày phi hành, tuy rằng năng

lượng của hắn vẫn còn. Nhưng mà tiêu hao thân thể vẫn cực lớn, hắn dù

sao cũng là một người. Khi vừa đặt chân lên mặt đất, điều đầu tiên hắn

muốn là tìm ít đồ ăn. Bất quá, hắn hiện tại không chỉ có là không có

quần áo, đồng thời, ngay cả tiền cũng không có. Trong lúc nhất thời, Tề

Nhạc lập tức lâm vào hoàn cảnh xấu hổ. Kỳ Lân Ẩn vào lúc đó làm ra tác

dụng mấu chốt, hiệu quả tàng hình khiến cho hắn tạm thời còn không đến

mức bị trông thấy.



Trộm cái điện thoại gọi đi, hắn nghiên cứu cả

buổi phải gọi điện quốc tế đường dài như thế nào. Vừa gọi xong thì hắn

thấy người mất cắp gọi cảnh sát tới. Mặc dù đang ở trạng thái tàng hình, nhưng trộm cắp là chuyện vô cùng xấu hổ, hắn nhét đưa điện thoại di

động vào một góc đường rồi lặng lẽ chạy.



Đứng ở đầu đường, nhìn

nam nữ thời thượng không ngừng đi qua trên đường phố Pa-ri, Tề Nhạc

không khỏi cười khổ một hồi. Nói như thế nào, mình cũng là một thành

viên của thủ hộ giả phương đông, lại vừa vì Địa Cầu đánh tiểu hành tinh, nhưng bây giờ lạc trở thành cái dạng này. Nếu để cho đồng bạn chứng

kiến mình chạy trần truồng ở trên đường cái Pa-ri, không biết biết cười

thành bộ dáng gì nữa rồi.



Bây giờ nên làm gì? Không có biện

pháp. Bụng thật sự là quá đói rồi, nhất là khi hắn đi qua một tiệm bánh mùi thì cái bụng đã đánh trống kháng nghị.