Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1125 : Đệ đệ Tán Đán (3)
Ngày đăng: 21:40 22/04/20
Ads
Sơn cốc này rất kỳ diệu, cũng không chỉ có phong ấn Tề Nhạc nhìn thấy kia. Thông qua tin tức của thực vật màu tím Tề Nhạc hiểu được tòa sơn cốc này hình thành cực kỳ đặc thù, không ai biết nó xuất hiện thế nào, nhưng mà Vạn Ma Sơn Cốc này trước kia được gọi là Vạn Lôi Sơn Cốc. Bất luận là sinh vật gì thò đầu vào trong sơn cốc thì phải chết, cho nên lôi điện này được đặt tên là Địa Ngục Âm Lôi. Phạm vi công kích của Địa Ngục Âm Lôi chừng mấy ngàn cây số vuông. Cho dù thực lực như Tát Nã thì dưới tình huống thực lực bản thân bị thiên địa chính khí khắc chế nên không qua được, cũng không có khả năng thoát đi. Mà cái phong ấn kia chẳng qua chỉ là đạo phòng ngự đồ chơi con nít thôi.
Trong nội tâm của Tề Nhạc có chút may mắn, may mắn là vừa rồi hắn không có liều lĩnh vượt ra ngoài, nếu không kết quả chính là vạn lôi oanh đỉnh. Dưới tình huống không có chuẩn bị thì có kết quả gì còn khó nói. Ít nhất hắn cũng không dám cam đoan Kỳ Lân Thần Lôi có thể hấp thu lôi điện bộc phát trong vũ trụ của tiểu hành tinh như hấp thu Địa Ngục Âm Lôi. Đương nhiên hiện tại có chuẩn bị thì lại khác. Nương tựa vào bất tử lĩnh vực của Không Động Ấn thì phiến Tử Vong Chi Địa này quyết không thể chôn vùi Tề Nhạc được.
Sau khi hiểu được tiền căn hậu quả thì đầu óc của Tề Nhạc nhanh chóng vận chuyển, lúc này trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra một suy nghĩ lớn mật, nếu như những sinh vật địa ngục này có thể đi ra ngoài thì dùng số lượng ba ngàn cường giả tập kích Đại Ma Vương Tát Đán thì kết quả là cái dạng gì? Nếu như cả hai lưỡng bại câu thương thì Tát Đán lấy cái gì tấn công địa cầu, lấy cái gì hàng lâm nhân gian? Đây là cơ hội ông trời ban cho nha.
Tề Nhạc cười, rất âm hiểm suy nghĩ chuyện này gây tổn hại gì cho Tát Đán, không nghĩ tới Lãnh Nhi mang hắn tới nơi này đồng thời cũng mang phiền toái cho Tát Đán.
Tướng mạo của Tát Nã nhìn phi thường lãnh khốc, toàn thân của hắn bao phủ trong lân phiến màu đen tỏa ra hào quang màu đỏ, hắc ám cùng hỏa kết hợp sinh ra năng lượng chấn động cực mạnh. Hắn có thể sinh tồn trong nham thạch thì thực lực của hắn nhất định có liên quan tới hỏa.
Tát Nã nhìn cũng không thèm nhìn những sinh vật chung quanh hồ dung nham, thân thể của hắn cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã tiếp cận đỉnh của vách đá. Tâm tình của Tề Nhạc có chút hưng phấn lên, Tát Nã muốn cứng chọi cứng với Địa Ngục Âm Lôi sao? Nếu như là tốt rồi, chỉ như vậy Tề Nhạc mới có thể phán đoán được sức mạnh của âm lôi, cũng có ích cho hành động sau này.
Thân thể cao lớn của Tát Nã quả nhiên lao lên đỉnh vách đá, đúng lúc này không trung cơ hồ sinh ra biến hóa cực nhanh. Bầu trời màu tím biến mất không còn lại gì, không có mây đen chỉ có quang điện màu tím, tiếng sấm nổ mạnh thì tất cả sinh vật địa ngục phía dưới ngẩng đầu nhìn lên, mỗi một sinh vật đều phi thường hoảng sợ nhìn qua, thân thể của bọn họ đang run rẩy. Nhưng mà những sinh vật hắc ám đạt được dung nham của Tát Nã thì làm như không nghe được âm thanh của tiếng sấm, trực tiếp đem chất lỏng cho vào trong miệng và có bộ dáng rất hưởng thụ, năng lượng chấn động trên người của bọn này mạnh hơn trước giống như có công dụng xúc tiến huyết dịch biến đổi thành lực lượng.
Một bóng dáng màu tím trong chớp mắt đã hiện ra trên bầu trời, một tia chóp có lực hút cường địa phun trào, hồ dung nham lúc này sinh ra nhộn nhạo kịch liệt. Mà lúc này trong chu vi hồ nham thạch nóng chảy có không ít sinh vật địa ngục vây quanh, một đám như rời ra xa hơn bỏ chạy ra xa hồ dung nham này.