Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1133 : Tia chớp hình tròn tinh khiết (3)
Ngày đăng: 21:41 22/04/20
Tát Nã Ma Vương, tôi nghĩ
hiện tại chúng ta nên nói chuyện với nhau được rồi. Tôi nghĩ anh đã từng nói qua là phải đánh bại được anh thì có khả năng hợp tác, thế nào?
Tề Nhạc mỉm cười nhìn qua Tát Nã, hắn hiện giờ bày ra tư thái người thắng.
Tát Nã nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, hắn biết rõ tiểu tử này muốn hủy diệt bản thân mình thì hiện giờ chính là cơ hội tốt nhất, ngay cả tia chớp
hình tròn kia hình như cũng không cách nào làm hắn bị tổn thương. Càng
đứng nói bản thân mình hiện giờ làm gì được người ta. Thở sâu miễn cưỡng ngăn chặn tức giận trong lòng.
- Ngươi muốn hợp tác thế nào?
Sinh tồn mới là quan trọng nhất, Tát Nã rất rõ ràng đạo lý này, cho nên
trước khi thực lực của hắn khôi phục thì hắn tuyệt đối sẽ không đối
nghịch với Tề Nhạc.
Tề Nhạc nói:
- Rất đơn giản, tôi mang các ngươi đi ra ngoài, nhưng mà anh phải nói
cho tôi phải làm thế nào mới đi tới địa cầu được, điều kiện này rất công bằng nha. Không phải anh muốn tìm Tát Đán tính sổ sao? Đây là cơ hội
duy nhất của anh.
Tát Nã sững sờ một chút, hắn không nghĩ tới điều kiện của Tề Nhạc lại
đơn giản như vậy, hơn nữa sau khi đánh bại mình mới nói. Đột nhiên hắn
nghĩ đến cái gì, biến sắc nói:
- Nhân loại, chẳng lẽ ngươi là nhân loại?
Xem ra thằng này không tính là quá ngu, Tề Nhạc cũng không thừa nhận và phủ nhận.
- Tôi là ai thì anh không cần quan tâm đâu. Anh chỉ cần nói nguyện ý hợp tác hay không mà thoi. Tôi nghĩ chuyện này với hai bên mà nói đều có
lợi nha.
Hào quang trong mắt Tát Nã không ngừng lập loè, hiển nhiên hắn đang tự
hỏi lời của Tề Nhạc, chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới chính là thằng trước
mặt có phải là nhân loại hay không, nếu như hắn là nhân loại thì sao có
thể đi tới vị diện này? Hơn nữa hắn rõ ràng còn biết rõ chuyện của mình
- Tôi nghĩ nên bắt đầu được rồi. Anh hiện giờ nên lựa chọn tin tưởng
tôi, cái gì cũng không cần làm cả, chỉ cần chờ đợi là được.
Vừa nói ngũ thải quang mang xuất hiện lần nữa, lúc này không phải lĩnh
vực Bất Tử, thân thể cực lớn của Tát Nã bị hắn thu vào trong Không Động
Ấn bên trong. Thân thể bay lên không trung nhìn qua đám sinh vật địa
ngục bên dưới, Tề Nhạc bay lên cao của sơn cốc, hắn muốn làm chính là
cứng chọi cứng với thiên lôi vượt ra ngoài. Dùng năng lực thừa nhận của
Không Động Ấn thì hắn hoàn toàn dễ dàng mang theo đám sinh vật địa ngục
rời đi, nhưng hiện tại hiển nhiên còn không phải lúc, ít nhất phải đợi
Tát Nã khôi phục thực lực thì nói sau.
Tề Nhạc hạ xuống đỉnh sơn cốc, Tề Nhạc lập tức hiểu được phiền muộn của
Tát Nã. Vừa mới bước lên đỉnh của sơn cốc thì hắn lập tức cảm giác được
một cổ thiên địa áp bách áp chế thân lên thân thể của mình, quang điện
trên bầu trời lại xuất hiện lần nữa, chỉ có điều lần này thay đổi mục
tiêu mà thôi. Lực áp bách cực lớn khiến cho thực lực của Tề Nhạc cũng có cảm giác không thở nổi.
Dưới loại áp bách khổng lồ này có thể nói là nửa bước khó đi. Phi hành
là chuyện không có khả năng, không khí giống như bị đông cứng lại khiến
áp lực Tề Nhạc phải thừa nhận còn mạnh hơn trọng lực gấp trăm lần Muốn
rời khỏi khu vực này hắn có thể làm chính là dựa vào hai chân của mình
mà thôi.
Lam tử sắc quang mang hiện ra chung quanh thân thể của Tề Nhạc, lôi vân
lực được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên ủng hộ hình thành một tầng hào
quang thật lớn bảo hộ thân thể hắn vào bên trong, Tề Nhạc không có nóng
lòng rời khỏi nơi này bởi vì hắn cũng không có nắm chắc mình có thể đi
ra ngoài hay không.
Nếu như sử dụng lĩnh vực Bất Tử thì có thể làm được. Nhưng hiện tại Tề
Nhạc chờ đợi nhất không phải là rời đi mà là đem lôi vân lực của mình
tăng lên trạng thái đỉnh phong, đạt tới chính vân chân chính! Cơ hội như vậy cả đời chỉ có một lần nên hắn tuyệt đối không muốn buông tha.