Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1172 : Một nhà gặp lại (4)
Ngày đăng: 21:42 22/04/20
Tề Nhạc cười khổ nhìn thoáng qua lão bà của mình, hắn nói:
- Cha, cho dù có loại công pháp này, cha xác định dám dùng trước mặt mẹ không?
Hai cha con nhìn nhau cười khổ, không khỏi đều toát ra một tia bất đắc dĩ.
Không khí ấm cúng tràn ngập cả văn phòng tổng giám đống. Chỉ sợ mỗi nhân viên của tập đoàn Kim Cốc đều không nghĩ tới, lãnh đạo tối cao nhất của thời điểm như vậy còn có thời điểm như vậy.
Ngũ nữ Như Nguyệt
hiển nhiên đối với Thiên Thủ Quan Âm đại pháp của Ứng Tiểu Điệp rất có
hứng thú. Nguyên một đám nhu thuận vây lại, mặc dù là giúp Tề Thiên Lỗi
giải vây, bất quá Tề Nhạc nhìn mấy nha đầu vây quanh mẹ, ngay cả mình có hình dáng gì cũng quên thì biết rõ tuyệt kĩ đó sẽ không thất truyền. Mà kết quả của không thất truyền chính là mình chịu nỗi khổ da thịt a.
Tề Thiên Lỗi đi đến Tề Nhạc bên cạnh, nhìn con trai mình tựa hồ lại cao lớn một chút rồi lên tiếng:
- Lần này tại sao con đi một thời gian dài như thế? Không biết chúng ta
lo lắng đến cỡ nào sao? Ai dà! Gần đây nhiều chuyện xảy ra lắm, Nhạc
nhi, sau này con đừng tham gia những hành động nguy hiểm như thế nữa.
May mắn lần này là thành công, bằng không nếu con không về được thì cả
nhà chúng ta sẽ không thể chết cùng nhau.
Tề Nhạc sửng sốt một chút:
- Cha, ngài đang nói cái gì? Sao con không hiểu gì cả?
Tề Thiên Lỗi lạnh nhạt nói:
- Người khác không biết chuyện tiểu hành tinh đụng Địa Cầu nhưng chẳng lẽ ta cũng không biết sao? Con cũng quá coi thường cha con rồi.
Trong lòng của Tề Nhạc cả kinh, mục quang hắn nhìn Tề Thiên Lỗi trở nên ngưng trọng.
- Nếu ta đoán không lầm, nhất định là lần này con cũng tham gia hành
động. Trước đó, con mất tích nhiều ngày như vậy, ta thật sự nghĩ con đã
xảy ra chuyện...
Nói tới chỗ này, Tề Thiên Lỗi toát ra vài phần lo lắng và sợ hãi:
Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Ngoại trừ huyết mạch của cha, con còn kế thừa huyết mạch của Kỳ Lân, có được lực lượng Kỳ Lân. Với tư cách là Sinh Tiếu Vương, trong bất kể
tình huống này con đều không có khả năng lùi bước. Khi nguy cơ tiến đến, con phải muốn xông lên phía trước nhất, nếu không làm sao lãnh đạo đồng bọn của mình. Cha à.
- Con biết con không phải là một đứa con
trai ngoan, nhưng mà vì nếu con trai cha muốn sống bên cạnh cha mẹ một
cách bình an thì nhất định phải chiến đấu với những thế lực xâm chiếm
phương đông, đánh đuổi chúng đi thì cuộc sống này của con mới chấm dứt.
Nhưng mà hiện tại con thật là thân bất do kỷ. Thực xin lỗi cha, con đã
khiến cha phải thất vọng.
Nhìn Tề Nhạc, Tề Thiên Lỗi tiến nhập
trạng thái ngơ ngác ngắn ngủi. Thân hình của Tề Nhạc trong mắt của hắn
trở nên cao lớn, ngay cả khí tức trên người Tề Nhạc cũng biến hóa rất
lớn. Tề Thiên Lỗi đương nhiên có thể tưởng tượng ra được, trên bờ vai Tề Nhạc đang gánh vác những trách nhiệm như thế nào. Vương của thủ hộ giả
phương đông là cường đại như thế nào, chỉ là con trai mình lại bỏ ra tâm huyết như thế.
- Cha hiểu rồi.
Thật lâu, Tề Thiên Lỗi mới có hơi khó khăn nói:
- Hãy đi làm chuyện mà con muốn làm. Chúng ta dù sao chỉ là một cái gia
đình nhỏ, vì để mọi người trên quốc gia này tồn tại có thể không bị xâm
lực thì con trai ta ủng hộ con. Đồng thời ta cũng vì có một người con
trai như thế mà cảm taháy kiêu ngạo.
- Cha!!!
Thanh âm của Tề Nhạc chút nghẹn ngào, lý giải của phụ thân với hắn trọng yếu hơn tất cả những gì khác.
Tề Thiên Lỗi vỗ vỗ bả vai Tề Nhạc nói:
- Yên tâm đi làm chuyện mà con cần đi. Mẹ của con đã có ta, chỉ là con có thể nói cho ta biết, cuộc sống của con như thế còn kéo dài bao lâu nữa? Chẳng lẽ nó không có kết thúc sao?