Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1217 : Để cho Hy Lạp chôn cùng (2)

Ngày đăng: 21:44 22/04/20


Tay phải của Như Nguyệt chậm rãi giơ lên, cảnh sát chung quanh khẩn trương đưa súng qua phía của nàng.



- Chị Như Nguyệt.



Minh Minh nhìn Như Nguyệt lắc đầu, truyền âm nói:



- Trước khi không gặp được Vũ Mâu chúng ta không nên hành động thiếu suy

nghĩ mới tốt. Dù sao đối kháng với Hy Lạp chân chính sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta.



Gương mặt lạnh như băng của Như Nguyệt hơi buông lỏng một chút, nàng lấy hộ chiếu đưa cho tên cảnh sát chỉ huy.



Nhìn qua hộ chiếu thì cảnh sát vốn đang sững sờ thì ngay sau đó hắn mới hiểu được đối phương không có hành động gì, khẩn trương trong nội tâm buông

lỏng nhiều, áp lực trước mặt cũng biến mất. Tiếp nhận hộ chiếu và xem

nội dung bên trong lại nhìn qua Hải Như Nguyệt trước mặt, trong lòng của hắn thầm mắng mình và sợ hãi, không phải là nữ nhân phương đông thôi

sao, trước mặt nhiều vũ khí như vậy chẳng lẽ sợ những người phương đông

này làm cái gì sao.



Trong nội tâm của hắn vừa buông lỏng thì giọng điệu cũng biến đổi.



- Ân, vậy mới đúng, hợp tác mới là cách tốt nhất của các vị. Những người khác cũng xuất hộ chiếu ra cho chúng tôi kiểm tra.



Thấy Như Nguyệt giao hộ chiếu ra thì các chiến sĩ Sinh Tiếu cũng không kiên

trì, từng người giao hộ chiếu cho cảnh sát. Cảnh sát kiểm tra cũng không quá dài, hộ chiếu không có vấn đề gì cả, tới bây giờ mới thôi, Như

Nguyệt cùng quân đoàn Sinh Tiếu tuyệt đối tuân theo pháp luật.



Hộ chiếu lại trả vào tay mọi người, Như Nguyệt thu hồi hộ chiếu của mình, thản nhiên nói:



- Hiện tại chúng tôi có thể đi không?



Cảnh sát vô ý thức nói:



- Không được.



Giọng điệu của Như Nguyệt lạnh xuống.



- Vì cái gì?


động cường hãn và uy áp cực lớn đã bao phủ đỉnh núi có Thần miếu

Pathenon.



Năng lượng vô hình chỉ có của Thần miếu Pathenon lập

tức bạo phát ra, thoáng cái phá tan áp lực mà Như Nguyệt mang đến, mười

hai đạo thân ảnh cơ hồ trong cùng thời gian xuất hiện trên đỉnh núi, mà

phương hướng của bọn họ chính là Như Nguyệt



Thoáng cái mười hai thân ảnh đã tới chân núi, nhìn thấy tình huống trước mặt thì Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Mephisto đã hiện ra.



- Vừa rồi tôi còn cho rằng cảm giác của mình là sai, không nghĩ tới bằng

hữu phương đông thật sự đi tới nơi này, đây là chuyện gì, ai có thể nói

cho tôi biết được không?



Ánh mắt Như Nguyệt nhìn qua đám người

Tinh Tọa Thủ Hộ Giả trước mặt, không có nhìn thấy Vũ Mâu thì nội tâm của nàng âm thầm thở ra một hơi, chỉ cần Vũ Mâu còn không có xuất hiện thì

nói rõ Tề Nhạc còn sống.



- Không có gì, chỉ có điều tên cảnh sát

vừa rồi muốn kiểm tra thân thể của tôi thì tôi tiễn hắn đi Thần Giới mà

các người thờ phụng thôi.



Như Nguyệt nhàn nhạt nói ra.



Mephisto vốn đang sững sờ ngay sau đó tức giận hiện ra trên mặt của hắn.



- Như Nguyệt tiểu thư, cô làm vậy là có ý gì, đây không phải là Viêm

Hoàng của các người. Cô đến Hy Lạp thì phải tuân thủ pháp luật của Hy

Lạp, cô dám giết người ở đây.



- Pháp luật? Pháp luật với tôi nó

là cái gì? Anh không biết lời này là buồn cười sao? Mephisto tiên sinh.

Nếu như có nam nhân khác đặt lên ngực lão bà của anh thì anh sẽ làm cái

gì? Anh sẽ tuân thủ pháp luật hay là chờ hắn sờ nắn khắp người lão bà

của anh?