Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1296 : Thôn phệ Ma Thần (2)

Ngày đăng: 21:48 22/04/20


Mắt thấy quang mang hồng nhạt hướng chính mình đập tới, ánh mắt của Ngưu Ma Vương dường như dường như ngốc trệ trong giây lát, làm cho Tề Nhạc cùng Xi Vưu đều kinh ngạc không hiểu chính là hắn lại không có ngăn cản, mặc kệ cho thức thứ sáu Hỗn Độn Sơ Khai - Bàn Cổ Phủ Khai Thiên thất thức trảm lên trên người mình.



Hắn đang muốn làm gì? Tự sát sao?



Trong lúc Tề Nhạc còn đang giật mình thì một cỗ cảm giác đau nhức kịch liệt từ sâu trong linh hồn hắn phát ra khiến Tề Nhạc kêu thảm một tiếng, hắn suýt nữa từ không trung ngã xuống xuống dưới. Mũi tên dài cũng vô thức phóng ra đi ra ngoài, trong tiếng nổ vang ầm ầm nổ tung lên trên người Xi Vưu. Có lẽ là bởi vì Xi Vưu vì sử dụng Hỗn Độn Sơ Khai hao phí rất nhiều năng lượng, lực phòng ngự của Hạo Thiên tháp lại giảm xuống rất nhiều, một mũi tên của Tề Nhạc lập tức đánh hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi.



Giờ khắc này, Tề Nhạc đầu cảm thấy đầu óc của mình giống như muốn nổ tung, lỗ chân lông toàn thân đồng thời phun trào ra một tầng huyết vụ. Khí tức năng lượng khổng lồ lập tức hỗn loạn, hắn ở trên không trung kịch liệt giãy dụa, hai cánh chim màu đen nhập vào cơ thể, khí tức năng lượng của Tề Nhạc hoàn toàn bộc phát ra. Bốn loại Vân Lực tựa như núi lửa phun trào ra tứ phía, cơ hồ bao trùm phạm vi mấy chục ki-lô-mét vuông.



Chỉ nghe một thanh âm nổ vang kịch liệt, những địa phương này bị năng lượng của Tề Nhạc phóng thích bao phủ đều nổ tung huyễn lệ như hỏa diễm. Thực lực của Tề Nhạc đạt đến trình độ nào? Năng lượng trong cơ thể hoàn toàn phóng thích tuyệt đối là có tính chất huỷ diệt. Tuy rằng năng lượng dần dần phóng xuất ra, nhưng mà thời điểm bắt đầu phun ra đã không kém đầu đạn hạt nhân. Mấy chục ngọn núi chung quanh đồng thời bị san thành bình địa, các loại thuộc tính năng lượng phần tử trong không khí bắt đầu cuồng bạo dị thường. Nó giống như năng lượng gió lốc không ngừng cuốn đi tất cả trong không khí.




Thanh âm trầm thấp vang lên, sau một khắc Xi Vưu phát hiện thân thể của mình đã mất đi khống chế. Một cái thủ chưởng cực lớn xuyên qua năng lượng phòng ngự của Hạo Thiên tháp chộp vào cổ của hắn, năng lượng ít ỏi trong cơ thể hắn lập tức bị phong ấn. Trong tay hắn chợt nhẹ đi, Bàn Cổ Phủ đã bị rơi vào tay đối phương. Người lấy nó không phải ai khác là Ngưu Ma Vương. Hạo Thiên tháp vốn là đủ để phòng ngự công kích của Ngưu Ma Vương trong thời gian nhất định, đáng tiếc, hiện tại Xi Vưu thật sự quá hư nhược, Hạo Thiên tháp căn bản không cách nào phát huy ra hiệu quả chân chính nên mới bị một kích của Ngưu Ma Vương đánh tan.



Trong mắt Ngưu Ma Vương lóe ra hồng sắc quang mang như là máu tươi, nhìn ánh mắt đó, Xi Vưu có một loại cảm giác kỳ dị, tựa hồ giống như là dã thú thấy được con mồi, tràn ngập quang mang hưng phấn cùng khát máu.



Đau nhức kịch liệt đến nhanh và biến mất cũng không chậm, trước khi đau nhức kịch liệt như thủy triều rút đi còn làm Tề Nhạc suýt nữa phát ra kêu thảm thiết. Cùng lúc đó, hắn đột nhiên cảm giác được bên trong



linh hồn tựa hồ thiếu đi một cái gì đó.