Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 131 : Lam Hải Lôi Châu (1)
Ngày đăng: 21:08 22/04/20
Không có lôi điện tiếp tục tràn ngập, Kỳ Lân Châu lập tức an tĩnh lại, ngay cả thân thể Tề Nhạc cũng hoàn toàn buông lỏng, cảm giác tê liệt vừa rồi biến mất, nhưng cảm giác tiếp cận tử vong không có rời xa.
Hạt châu màu xanh da trời cũng không co hoạt động, chỉ lặng lẽ lơ lửng trong đan điền của Tề Nhạc, một tầng lam sắc quang mang tản ra ngoài, lôi điện không ngừng tiến ra ngoài, hạt châu màu lam này bắt đầu biến thành màu tím. Nhưng mà, nhìn hạt châu nhỏ bé này như một biển cả rộng lớn vậy, bất luận năng lượng lôi điện khổng lồ thế nào, nó không chút do dự hút vào trong người.
Tề Nhạc cũng không biết hạt châu này là vật gì, suy nghĩ của hắn, có lẽ là pháp bảo của Thâm Hải Minh Xà. Nhưng mà, hắn nào biết rằng, tuy hạt châu này không có chút thu hút nào, nhưng nó đại biểu cho tu vi ngàn năm của Thâm Hải Minh Xà.
Trong sinh vật, như Long, xà, quy các loại..., bản thân có năng lực sản sinh hạt châu, bản thân Thâm Hải Minh Xà đã có được xà châu trời sinh. Với tư cách hung thú mạnh nhât trong biển cả, mỗi khi nó tu luyện ngàn năm, đoạt được tinh hoa nhật nguyệt ngàn năm, sẽ ngưng kết thành một hạt tên là Lam Hải Thần Châu, trong đó là kết tinh tu vi ngàn năm của nó.
Cũng là nguồn suối năng lượng của Thâm Hải Minh Xà. Tu vi làm sao có được dễ dàng, tuy từ hiệu quả nó chắc chắn có chênh lệch với Kỳ Lân Châu, nhưng đối với Thâm Hải Minh Xà mà nói, là thứ vô cùng trân quý. Khỏa Lam Hải Thần Châu còn được gọi là Xà Linh Châu, một khi tu luyện tới vạn năm, tập hợp đủ mười khỏa Xà Linh Châu, có thể tiến hóa thành một khỏa Thiên Châu, khi đó, Thâm Hải Minh Xà sẽ tiến vào cảnh giới siêu phàm nhập thánh, không hề bị biển cả ước thúc.
Vì bảo trụ mạng nhỏ của mình, trong nguy cơ trước mắt, Thâm Hải Minh Xà không thể không phóng xuất Lam Hải Thần Châu quý giá nhất của mình đến trợ giúp Tề Nhạc hấp thu lôi điện. Thâm Hải Minh Xà thuộc thủy, Lam Hải Thần Châu không có khả năng hấp thu lôi điện cho nó sử dụng. Hắn không nỡ tu vi ngàn năm cùa mình! Nhưng mà, dưới tình huống hiện tại, vì mạng nhỏ của nó, nó chỉ có thể nhịn đau mà làm.
- Hai khỏa, mả mẹ nó, không thể nào, còn nữa, ba khỏa, ta kháo... Không muốn ah! Có xong chưa, đây là cái gì thế này! Tại sao nhiều lôi điện như thế, đã bảy khỏa, ta thật đáng thương ah... , ta kháo con mẹ nó, mẹ kiếp, một khỏa cuối cùng, nếu còn không được, ta, ta trực tiếp chết đi cho xong. Tâm linh nhỏ bé đáng thương của ta, tu vi chín ngàn năm đáng thương của ta, cứ như vậy không công đưa ra ngoài, ta...
Kêu thảm một tiếng, rốt cuộc Thâm Hải Minh Xà tràn ngập bi thống không chịu nổi đã bất tỉnh.
Có lẽ bởi vì Kỳ Lân mang theo điềm lành a, thời điểm chín khỏa Lam Hải Thần Châu hấp thu lôi điện tràn đầy, máy bay vì hạ thấp độ cao, cho nên đã rời khỏi tầng mây đen, mà lôi điện trong mây đen được Kỳ Lân Châu cùng chín khỏa Lam Hải Thần Châu hấp thụ, biến mất hơn chín thành. Kỳ Lân Châu của Tề Nhạc thừa nhận lôi điện ít đi rất nhiều, hắn từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại.
Mở hai mắt ra, trong máy bay vẫn tối đen như trước, nhưng mà Tề Nhạc lại phát hiện cảnh trước mắt sáng lên, tuy không có ánh sáng, nhưng mà, hắn lại kinh hỉ phát hiện, ánh mắt của mình có thể nhìn thấy mỗi góc của máy bay, cho dù chỉ có một tia biến hỏa nhỏ bé. Máy bay rung động đã yếu bớt, một cổ năng lượng khổng lồ không cách nào hình dung được trong người của hắn. Tề Nhạc đem tinh thần đưa vào cơ thể, lúc này mới phát hiện, thân thể của mình đã có biến hóa.
Vị trí kinh mạch không có biến hóa nào, nhưng mà, thể tích lại tăng lên rất nhiều, ít nhất cảm giác khi vân lực thông qua đã có khác biệt. Nếu như năng lượng lưu chuyển trong kinh mạch là sợi tóc, như vậy, hiện tại đã biến thành ngón út, kinh mạch rộng lên nên mang theo cảm giác trống trải. Mà chín khỏa châu lam, tím hai màu liên kết với nhau, đang chậm rãi vận chuyển trong cơ thể của hắn. Hai chủng năng lượng phong, hỏa thì nhỏ hơn hai năng lượng còn lại nhiều, hơn nữa cường độ năng lượng chênh lệch quá lớn, đắm chím vào trong đan điền.