Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1338 : Phong ấn Thần Giới (1)

Ngày đăng: 21:49 22/04/20


Đông Hoàng nói chỉ có thể giúp mình tiến vào Thần Giới, nhưng không

có trợ giúp mình quay về. Như vậy tiến vào Thần Giới và ra khỏi Thần

Giới độ khó kém nhau rât nhiều, đã như vầy mình không thể nào gặp được

phiền toái xuyên qua không gian. Cho nên hắn xoay người.



Trước

mặt là mây mù màu vàng. Trống rỗng không có cái gì. Cũng không có cửa ở

đây. Lúc này đầu óc của Tề Nhạc trở nên linh hoạt hơn, kể từ góc độ bây

giờ mà nhìn thì đây cũng là Thần Giới a! Mà vậy có một cánh cửa ngăn cản mình có lẽ mới là thông đạo mình quay về. Nếu như thì chuyện này dễ

giải quyêt hơn nhiều.



Nghĩ tới đây Tề Nhạc chỉ cảm thấy trong đầu rộng mở trong sáng, toàn thân của hắn nhẹ đi bay thẳng vào trong biển

mây trống trải không bờ bến kia. Mà sau lưng của hắn một Tề Nhạc khác

cũng làm ra động tác như vậy.



Thân thể bay thật nhanh và tinh

thần lực phóng thich ra không có trở ngại nào, năng lượng trong cơ thể

lưu chuyển tự nhiên, không khí nơi này mang cho Tề Nhạc cảm giác rất

thoải mái. Nhưng mà điều này làm cho nội tâm Tề Nhạc lo lắng càng ngày

càng mạnh, hắn hy vọng đi tới Thần Giới gặp phải ngăn cản cường đại, chỉ có như vậy mới có thể nói rõ năng lượng trong Thần Giới rất mạnh, cũng

như vậy mới có thể giúp hắn đạt tới chín vân. Có thể có khí tức như

địa cầu thì làm sao giúp mình tăng thực lực đây? xem tại

TruyệnFULL.vn



Sau khi nhận rõ một phương hướng Tề Nhạc

không ngừng bay về phía trước, hắn hiện tại đã không gặp phải nguy hiểm

gì, trong quá trình tìm kiếm trong Thần Giới trống trải nhìn có vật gì

tồn tại hay không. Trừ lưu lại một ít tinh thần lực ở Nam Thiên môn ra

thì tinh thần lực còn lại đã mở rộng ra chung quanh, mở rộng tới cấp độ

lớn nhất tìm kiếm thứ cần tìm.



Sau khi bay chừng một giờ thì kinh hỉ xuất hiện một tia năng lượng yếu ớt hấp dẫn chú ý của Tề Nhạc. Nếu
năng lượng bổn nguyên của bọn họ hình thành phong ấn. Mà đó chinh là Tề

Nhạc trước mặt đã hình thành. Nếu như cưỡng ép công kích thì hắn dùng

bất kỳ kỹ năng động tác và lực công kich thì không khác gì mình, cuối

cùng bị thương tổn chỉ có mình mà thôi. Nhưng mà tại sao mình phải công

kích? Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?



Tề Nhạc không có công kích, hắn đặt tay lên vai trái của đối phương, tình huống vừa rồi giống như đúc, lần này tay của Tề Nhạc kia đặt lên vai trái của hắn, Tề Nhạc

sau khi hoạt động thân thể của mình một chút vừa vặn làm ra động tác đối tay. Hai Tề Nhạc bốn chưởng hợp lại với nhau, bởi vì bản thân Tề Nhạc

cũng không có tiến hành phát ra năng lượng cho nên hắn cũng bình yên vô

sự.



Tề Nhạc cười, lầm bầm lầu bầu nói ra.



- Tuy thủy hỏa

thần thần thông quảng đại, nhưng mà bọn họ quên dưới tình huông tấm

gương giống nhau thì bản thể cùng ảo giác đồng thời duỗi tay phải lại

đặt lên vai trái của đối phương a! Nếu như chỉ công kích thì tất cả trở

nên không có ý nghĩa gì, kết cục sẽ là lưỡng bại câu thương, nhưng mà

nếu ta không công kích thì sao?



Nói đến đây hắn bắt đầu động tác, hỏa vân lực thuần túy từ trong tay hiện ra, cùng lúc đó Tề Nhạc cảm

giác được hỏa vân lực dồng dạng truyền vào trong cơ thể của mình. Tay

phải phát ra tay trái chảy vào, hỏa vân lực bắt đầu hình thành tuần hoàn trong hai Tề Nhạc.



Nhìn thì chuyện này không có chút ý nghĩa

nào, xuất bao nhiêu năng lượng sẽ nhận bấy nhiêu năng lượng, đối với bản thân Tề Nhạc mà nói cũng không có ảnh hưởng quá nhiều, nhưng mà Tề Nhạc làm như vậy là có mục đích.



Trên đường quay về Nam Thiên môn thì hắn cẩn thận suy nghĩ qua, tuy ảo ảnh trước mặt làm động tác giống như

hắn, nhưng mà có một điểm khác nhau. Điểm này rất đơn giản chính là bổn

nguyên.