Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1383 : Va chạm cuối cùng (4)
Ngày đăng: 21:51 22/04/20
Hơn mười viên hành tinh không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung trước
mặt sóng xung kích năng lượng khổng lồ biến thành bột mịn, toàn bộ không gian đều biến thành một mảnh hải dương cuồng bạo. Vô số năng lượng lập
tức phóng thích, khiến cho bên trong cả cái tinh hệ tràn đầy khí tức hủy diệt làm cho tinh hệ không có tính mạng xuất hiện tai nạn khủng bố.
Năng lượng ba động khổng lồ một lần lại một lần sinh ra, một lần lại một lần nổ vang. Tất cả chỉ là hai thần bình thường mang tới.
Thần cuối cùng là tồn tại của thần! Năng
lượng vô hạn càng thêm bành trướng vô hạn. Lực lượng tính hủy diệt của
Hiên Viên Bát Pháp cùng Khai Thiên Thất Thức và hai kiện thần khí đã va
chạm năng lượng lần cuối cùng.
Không biết đã qua bao lâu thời
gian, kim cùng bạch, quang ảnh hai loại màu sắc đã lặng yên biến mất.
Cho dù ở trong năng lượng loạn lưu, hai người vẫn nhẹ nhõm cắt vết rách
không gian trở lại địaphương ban đầu.
Hết thảy phảng phất đều
không có phát sinh, Tề Nhạc vẫn một thân trường bào màu trắng như cũ, mà Ngưu Ma Vươngở đối diện cũng vẫn là trang phục trước đó. Hiên Viên Kiếm trên tay cùng Bàn Cổ Phủ đã hoàn toàn biến mất, hai người nhìn nhau,
tuy nhiên trên mặt lại nở một nụ cười.
- Ngươi đã cường đại đến
trình độ như vậy sao? Thì ra ngươi đã trở thành vị thần thứ ba trên thế
giới này. Vì sao ngươi vẫn cùng ta chiến đấu thời gian dài như vậy? Là
bởi vì thần lực của ngươi còn không có hoàn toàn ổn định sao? Không, ta
không tin.
Ngưu Ma Vương lắc đầu nói.
Ngưu, ngươi vừa rồi vì sao còn muốn phát động công kích với ta? Thời
điểm trong Tru Tiên Trận, ngươi vì sao không vứt bỏ thân thể làm cho
linh hồn thoát đi. Nương tựa theo Bàn Cổ Phủ ngươi hoàn toàn có thể làm
được đấy. Khi ngươi phục sinh thì có thể phát động công kích mạnh nhất,
ngươi tại sao phải bức ta.
Tề Nhạc đột nhiên có chút kích động nhìn Ngưu Ma Vương, Nhân Giả Chi Tâm trong mắt của hắn đã không còn bình tĩnh nữa.
Ngưu Ma Vương cười khổ một tiếng, nói:
- Trong nháy mắt Tru Tiên Trận phóng xuất ra thì ta cũng đã minh bạch,
ngươi cũng không muốn chính thức giết chết ta. Chúng ta dù sao đều là
tới từ đông phương, tuy rằng ta đã xúc phạm tới đồng bọn của ngươi nhưng ta cũng không có đẩy họ vào chỗ chết. Vì thế ngươi nghĩ thả ta một con
đường sống. Muốn cho ta bằng vào Bàn Cổ Phủ bảo trụ linh hồn của mình,
vì thế, ngươi mới không có thi triển một pháp cuối cùng của Tru Tiên
Kiếm để cho ta cơ hội đào tẩu. Nhưng mà ta lại không thể đào tẩu. Ta phá hủy cân đối của cái thế giới này, như vậy nên tiếp nhận kết quả tối
chung này. Tuy rằng đào thoát linh hồn có thể làm cho ta có cơ hội sống
lại, nhưng mà ta thật sự không muốn lại đi khổ tu mấy thời gian vạn năm. Chẳng lẽ, ngươi nghĩ mấy vạn năm về sau lại cùng ta đại chiến một hồi
sao? Vì thế, ta không có thoát đi. Mà ở sau khi phục sinh, ta biết những gì trong dĩ vãng là sai lầm thì ngươi cảm thấy ta phải làm gì? Ta tương lai phải như thế nào đối mặt với bọn họ? Ta sai rồi! Sai lầm không thể
sửa chữa, ta không mặt mũi đi gặp họ. . Đáng tiếc, ta lại hại ngươi,
thẳng đến Hiên Viên Kiếm lâm thê r trong nháy mắt đó, ta mới hiểu được
ta cùng bọn họ có một mối liên hệ. . Thực xin lỗi, Tề Nhạc, ta lại làm
phiền ngươi. Kỳ thật, với ta mà nói, có thể chết trong tay ngươi tuyệt
đối là một chuyện may mắn, bất luận ngươi muốn như thế nào thì vừa rồi
ngươi chịu cho ta một cơ hội thì ta cũng đã khẳng định, ngươi là duy
nhất duy nhất của ta. Bằng hữu duy nhất trên thế giới này!