Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 155 : Long đằng hổ dược (3)

Ngày đăng: 21:09 22/04/20


Đây là một đám mây, trong mây mù, hai thân thể như ẩn như hiện, đều là thân ảnh màu trắng, một tiếng long ngâm chấn nhiếp cửu thiên, từng

đoàn bạch sắc quang mang đánh xuống trụ sở nghiên cứu, giống như bom

oanh kích trụ sở nghiên cứu này. Tuy cường độ hợp kim titan cứng rắn,

nhưng vẫn bị oanh lõm xuống. Binh sĩ Thái Dương Quốc phía dưới không

ngừng bắn lên không trung, nhưng người trên mây dùng cách nào đó ngăn

cản lại.



Người ngoài không cách nào nhìn thấy hai thân ảnh

bên trong mây, nhưng Tề Nhạc lại biết họ là ai, phong quyển vân tụ, trừ Long cùng Hổ ra, ai có thể làm được đây? Cái gọi là "vân tòng long,

phong tòng hổ", long đằng hổ dược, người đến, chính là Phách Vương Long Hải Như Nguyệt cùng dâm hổ Từ Đông, bọn họ cùng dùng Bản Chúc Tương

Dị Hóa, thực lực cường hoành không phải binh sĩ bình thường có thể

ngăn cản được.



- Cơ Đức, lái xe.



Tề Nhạc gầm nhẹ một tiếng. Hắn tin tưởng dùng thực lực của Long, Hổ thì những binh sĩ kia có thể lưu bọn họ lại Thái Dương Quốc này, nhiệm vụ đã hoàn

thành, nên rời đi mới là trọng yếu nhất.



Thời điểm ánh mắt

Tề Nhạc rời khỏi trụ sở nghiên cứu, hắn nhìn thấy hai thân ảnh của Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông vọt tới, nhưng mà, hiện tại Tề Nhạc thật sự

quá mệt mỏi, hắn không còn tâm tư suy nghĩ chuyện này, bắt lấy cái áo

khoác của Cơ Đức phủ lên người, ngồi tựa vào thành xe tải, thở hổn

hển.



Trong lúc xe tải rời khỏi hai mươi cây số, đi tới một

bãi đổ xe ở ngoại ô, ở chỗ này, có ít nhất mấy chục chiếc xe tải cùng

loại với bọn họ, bốn người dựa theo kế hoạch xuống xe, Cơ Đức vội vàng đi tới hỏi:



- Sư phụ, tiến sĩ đâu? Không có thành công sao?



Tề Nhạc được Diệt Dương nâng xuống, nói:



- Trở về rồi nói, nơi đây không phải địa phương nói chuyện.



Cơ Đức bỏ xe tải, đi tới một chiếc xe tải khác trong kho hàng, bốn


- Không muốn ah! Như Nguyệt, cô xem, có thể cho tôi lập công chuộc tội không?



Tề Nhạc hỏi dò. Hiện tại hắn tình nguyện bị đánh còn hơn đặc huấn,

tuy Hải Như Nguyệt mặt lạnh, nhưng trong ánh mắt lạnh như băng của

nàng hắn vẫn cảm nhận được vài phần ân cần. Nhịn không được khôi phục

tập tính côn đồ là cò kè mặc cả.



Hải Như Nguyệt nhìn qua Tề Nhạc đang cười làm lành, tuy miễn cưỡng che dấu tính tình của mình,

nhưng trong mắt ánh mắt cũng nhu hòa hơn một ít, dù sao tìm được Tề

Nhạc, hắn cũng không có nguy hiểm gì, nàng cũng thở ra một hơi, lập

tức, tức giận nói:



- Anh có công lao gì?



Tề Nhạc cười hắc hắc nói:



- Đương nhiên là có, lát nữa sẽ nói cho cô biết, tôi cảm thấy có thể chuộc tội. Đặc huấn này xem như không...



Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông đều tò mò nhìn hắn, Như Nguyệt nói:



- Tôi phải xem công lao của anh là gì đã.



Cơ Đức lái xe một vòng lớn, sau đó từ một hướng khác đi trở lại thủ

đô Thái Dương Quốc, lúc này bọn họ trở lại văn phòng, Thiên Hồn đã

dứng ở dưới lầu đợi bọn họ. Vốn Thiên Hồn cũng định theo Cơ Đức tiếp

ứng Tề Nhạc, nhưng vì Điện Não Hồn trước sau giải mã và xâm lấm vệ

tinh, trí nhớ tiêu hao quá lớn, cho nên hắn phải ở lại chỉ huy thay,

cho nên mới lưu lại.



Thiên Hồn không thấy được Quản Bình

tiến sĩ xuất hiện cũng không có hỏi gì, chỉ kinh ngạc nhìn qua Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông vài lần, trên đường trở về, Cơ Đức đã thông qua

sóng tinh thần nói lại chuyện xảy ra.