Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 158 : Sư Ngao cầm tinh Cẩu (3)
Ngày đăng: 21:09 22/04/20
Thiên Hồn nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của tiến sĩ, nhiệm vụ
lần này xem như hoàn thành viên mãn, hiện giờ tôi đi an bài chuyện về
nước, thủ đô Thái Dương Quốc xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ sẽ không
từ bỏ ý đồ, các vị không thể dễ dàng rời khỏi nơi này. Diệt Dương, anh
an bài chỗ ở cho họ, tôi đoán chừng, ngày mai chúng ta có thể rời đi
rồi.
Thời điểm Thiên Hồn nhìn Diệt Dương bàn giao công việc, Tề Nhạc thông qua chiếc nhẫn trong tay nói chuyện với Thực Vật Hồn:
- Thực Vật Hồn muội muội, không nên đem quá trình chúng ta hành động nói ra ngoài, được chứ?
Tuy Thiên Hồn cùng Điện Não Hồn cũng thông qua hệ thống giám thị nhìn
thấy một ít chuyện, nhưng có thể nhìn thấy từ đầu tới cuối, cũng chỉ có
Thực Vật Hồn, hiện tại Tề Nhạc không muốn cho Hải Như Nguyệt cùng Từ
Đông biết rõ mình có năng lực sử dụng Kỳ Lân Tí.
Hải Như Nguyệt nói:
- Tiến sĩ, sau khi trở về anh có dự tính gì không? Dù sao anh cũng là thành viên Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tôi hy vọng...
Quản Bình giơ tay lên, ngăn cản nàng nói tiếp.
- Tôi là thành viên của nước cộng hòa Viêm Hoàng, phục vụ cho quốc gia, người nào cũng không cần nói, chỉ cần làm chuyện hữu ích cho quốc gia,
tôi sẽ làm. Hiện giờ tôi muốn tìm hiểu về chuyện của Sinh Tiếu Thủ Hộ
Thần.
Như Nguyệt liếc mắt nhìn người của Viêm Hoàng Hồn, nói:
- Vậy thì tốt, chúng ta tìm địa phương nói chuyện đi.
Chuyện lần này thuận lợi hơn cả suy nghĩ của Thiên Hồn, thông qua đủ
các con đường mà an bài, bọn họ từ đủ các con đường, mới ngồi lên được
chuyến bay từ Thái Dương Quốc đi tới Singapore. Vì ngăn ngừa bị chú ý,
bọn họ tận lực không tiếp xúc với nhau trong chuyến bay Singapore về
nước. Vốn Thiên Hồn chuẩn bị an bài ngồi thuyền nhập cư trở về.
Dù sao, mục tiêu Quản Bình tiến sĩ vô cùng rõ ràng. Nhưng mà, có Kỳ Lân Châu của Tề Nhạc, vấn đề này được giải quyết dễ dàng, thậm chí còn tiết kiệm được tiền vé máy bay một người đấy. Theo Quản Bình tiến sĩ nói,
- Thôi lần sau đi.
Thiên Hồn mỉm cười nói:
- Tề huynh đệ, cửa Viêm Hoàng Hồn vĩnh viễn mở rộng ra cho mọi người,
chúng ta vội vã trở về báo cáo, không lưu lại được. Qua mấy ngày tôi sẽ
đi tìm anh. Chúng ta đi.
Nói xong, nhìn Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông chào hỏi rồi đi lên xe đầu tiên.
Điện Não Hồn giơ ngón cái với Tề Nhạc, nói:
- Huynh đệ, chúng ta hợp tác rất vui sướng, có cơ hội chúng ta nên thể nghiệm sinh hoạt, có chuyện cần tôi thì nói đi.
Cao thủ trong Viêm Hoàng Hồn không ai không phải là tinh anh trong cùng thế hệ, bọn họ đều có vốn tự ngạo. Thực tế trình độ máy tính của Điện
Não Hồn là nhất lưu của Viêm Hoàng Hồn, mắt còn cao hơn đỉnh đầu, Tề
Nhạc biểu hiện đã chinh phục tâm của hắn.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Tốt! Có cơ hội tôi cam đoan anh sẽ đi tìm anh.
Hai người trao đổi ánh mắt với nhai, mập mạp Điện Não Hồn lúc này mới bò lên xe.
- Sư phụ, tôi đi đây, sau khi tìm được nơi đặt chân tôi sẽ gọi điện cho ngài.
Người nói chuyện là Cơ Đức, khổ người của hắn to lớn, lại là người
trong Viêm Hoàng Hồn, lúc này hắn nói hai chữ sư phụ rất rõ ràng.
- Đi, anh đi đi.
Tề Nhạc vẫy tay với Cơ Đức, tay của hắn lúc này có cảm giác mềm mại làm cho Tề Nhạc cúi đầu nhìn xuống, không biết Thực Vật Hồn đi tới bên cạnh hắn lúc nào.
Trong đầu của Tề Nhạc có âm thanh vang lên.
- Tề đại ca, anh cúi đầu xuống được không?