Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 16 : (3)
Ngày đăng: 21:04 22/04/20
Tề Nhạc đi tới trước mặt Trát Cách Lỗ, trên mặt xuất hiện nụ cười quỷ
dị, giơ tay trái lên vỗ vai Trát Cách Lỗ, có chút thâm trầm nói:
- Tiểu hòa thượng, tôi nhìn ra, anh là một người phi thường trọng tình
nghĩa, là người tốt làm nhiệm vụ giữ gìn bình an cho muôn dân trăm họ.
Trát Cách Lỗ suy nghĩ một chút, nói:
- Tiểu tăng chỉ làm việc mà mình nên làm, mỗi người đều có số mệnh của
bản thân, giống như thí chủ, trời sinh đã kế thừa huyết mạch Kỳ Lân.
Nét tươi cười trên mặt Tề Nhạc càng đậm, nói:
- Bởi vì tiểu hòa thượng là người tốt, là hòa thượng lấy từ bi vi hoài
làm gốc, cho nên tôi nghĩ, nếu như tôi cố ý rời đi, anh nhất định không
ngăn cản tôi, đúng không. Cáo từ.
Nói xong, hắn quay người đi ra ngoài.
Trát Cách Lỗ ngây ngốc một chút, dù sao hắn cũng không tới hai mươi tuổi,
thấy Tề Nhạc xoay người rời đi, trong nội tâm lập tức có chút gấp lên,
nói:
- Thí chủ, thí chủ cứ đi như vậy? Chẳng lẽ thí chủ không muốn làm vương của thủ hộ thần sao?
Tề Nhạc cũng không quay đầu lại nói:
- Quỷ mới muốn làm vương của đám cầm thú, anh hùng không phải dễ làm như
vậy, không cần hỏi, nếu như tôi nói tiểu hòa thượng là vương của mười
hai thủ hộ thần, biết mình phải đối mặt với địch nhân vô cùng đáng sợ.
Tiểu hòa thượng nghĩ, tôi là lưu manh, hoặc nói khó nghe một chút là vô
lại, đối với lưu manh, vô lại mà nói, không có cái gì quan trọng bằng
được sống. Tôi mới mười chín tuổi, còn chưa sống đủ đâu. Tuy tôi đã từng có mộng làm anh hùng, nhưng TV, tiểu thuyết tôi cũng xem không ít, biết rõ anh hùng không dễ làm như thế, gây chuyện không tốt sẽ là người đi
- Đương nhiên không phải, thí chủ nói rất đúng, tiến hành theo chất lượng là
quá trình mà tất cả phương pháp tu luyện đều trải qua, nếu bỏ ra cố gắng bao nhiêu, sẽ thu được năng lực bấy nhiêu. Thời kỳ viễn cổ, Kỳ Lân là
thần thú cường đại nhất, nhưng mà, Kỳ Lân cũng có một nhược điểm trí
mạng, đó chính là sừng của chúng, khi một sừng bị trảm, như vậy, tính
mạng của Kỳ Lân cũng biến mất theo. Nhưng mà, trong Kỳ Lân nhất tộc, đã
có ngoại lệ, chính là Hắc Kỳ Lân, Hắc Kỳ Lân có được sinh mệnh lực cường đại mà tất cả Kỳ Lân khác không bằng, cho dù một sừng bị trảm, cũng có
thể sinh tồn, hơn nữa, cái sừng đó sẽ tiếp tục sinh trưởng lại.
Tề Nhạc bất động thanh sắc nói:
- Tiểu hòa thượng nói với tôi những lời này là có ý gì?
Trát Cách Lỗ nói:
- Ý của tiểu tăng là, chỉ cần huyết mạch Hắc Kỳ Lân thức tỉnh hoàn toàn,
như vậy, thí chủ sẽ có được năng lực khôi phục siêu cường. Trừ phi chặt
đầu của thí chủ xuống, nếu không, cho dù tứ chi bị đứt gãy, thí chủ vẫn
có thể khôi phục lại trong thời gian ngắn.
Tề Nhạc nghe xong nhảy dựng lên.
- Mả mẹ nó, rốt cuộc tôi là Kỳ Lân, hay là tiểu cường?
* Tiểu cường chính là con gián!
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Đương nhiên là Kỳ Lân, tiểu cường làm sao có thể so sánh được với Hắc
Kỳ Lân cao quý chứ? Không chỉ như thế, bởi vì Kỳ Lân là trời ban điềm
lành, một khi huyết mạch của thí chủ giác tỉnh, nếu như có ai đắc tội
thí chủ, sẽ bị vận mệnh trừng phạt, tuy trừng phạt chưa hẳn nghiêm trọng lắm, nhưng mà, điềm lành không phải ai cũng có thể xúc phạm.