Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 214 : Bất đảo (2)
Ngày đăng: 21:10 22/04/20
Trong nội tâm vui vẻ, Minh Minh thầm nghĩ, xem ra đã thành công, nhưng mà, rốt cuộc đây là phương pháp gì! Quá cảm thấy khó xử, khá tốt hắn không có việc gì. Ah! Hắn nói cái gì kia, sau này mình không thể rời khỏi hắn quá năm mươi cây số sao? Nếu như là như vậy, vậy sau này...
Minh Minh vừa nghĩ tới đây, Tề Nhạc bởi vì bị khí cơ của Minh Minh dẫn dắt nên tỉnh lại. Hơi động một chút, bốn môi nhẹ nhàng tách ra, có lẽ bởi vì hôn nhau quá lâu, cánh môi hai người dình vào nhau, cho nên khi tách ra bờ môi hơi đau đớn.
- Tề Nhạc, anh sao rồi?
Minh Minh nhẹ giọng hỏi, lúc nói ra những lời này, gương mặt nàng đỏ bừng.
Tề Nhạc vẫn ôm Minh Minh như trước, bàn tay lớn đặt trên ngực nàng cũng bóp nhẹ, lúc bóp bóp, cảm giác tràn ngập co giãn thật thoải mái, bị bóp vú, Minh Minh rên rỉ một tiếng, nhưng nàng không dám kéo tay Tề Nhạc ra, ngượng ngùng thả người vào trong ngực, tay phải vẫn đặt lên ngực Tề Nhạc, tay trái vô ý thức ôm cổ của hắn.
- Minh Minh, anh không có việc gì, em cảm giác được không? Tim của chúng ta hoàn toàn nhất trí, từ góc đọ này mà nhìn, chúng ta từ nay về sau xai chung con tim, em cần phải phụ trách với anh, hắc hắc...
- Chán ghét.
Minh Minh đầm lên vai hắn một cái, tâm của nàng hiện giờ rất loạn, nhưng ở trong ngực Tề Nhạc lúc này thật thoải mái, nàng thật sự không muốn suy nghĩ nhiều làm gì, chỉ hy vọng vĩnh viễn có thể ở trong ngực của hắn, quên hết mọi chuyện không vui.
- Tề Nhạc, anh thích em sao?
Minh Minh nỉ non.
- Không, anh không thích em.
Gương mặt Tề Nhac tươi cười.
- Anh nói cái gì?
Minh Minh ngẩng đầu, tay đang ôm cổ Tề Nhạc đưa lên lỗ tai của hắn, xiết chặt, hung dữ ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng mà, nàng nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của hắn.
Mười ngày sau, biệt thự Long Vực có khách tới thăm.
- Đại sư.
Lấy Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt cầm đầu, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cung kính chạy tới trước mặt người trẻ tuổi kia, bọn họ cung kính hoàn toàn từ nội tâm, không có chút làm ra vẻ, bởi vì, người đứng trước mặt bọn họ, chính là Thiên Dẫn Trát Cách Lỗ.
Trát Cách Lỗ hôm nay mặc một bộ quần áo thể thao, trên đầu mang theo cái mũ, nhìn hắn giống thanh niên hăng hái tuổi trẻ, chỉ có đều trong mát ôn hòa, không hợp với bộ dáng của hắn.
- Đột nhiên tới quấy rầy mọi người, thật sự có lõi, vài ngày trước tôi đã nghĩ tới, nhưng có việc không thể phân thân ra được, cho tới hôm nay mới tới đây. Tề Nhạc, anh không sao chứ?
Tề Nhạc cười hắc hắc, đi đến trước mặt Trát Cách Lỗ, mặt mày hớn hở nói:
- Đại sư nhìn bộ dáng của tôi giống có việc gì sao? Đại sư, lần này ngài tới đây là xem tôi có chết hay chưa sao?
Trát Cách Lỗ mỉm cười nói:
- Anh đấy, vẫn như cũ, tôi nghe Như Nguyệt nói anh đã đạt tới ba vân rồi, lại nói tiếp, ngay cả tôi cũng không tin đấy.
Vừa nói, hắn thò tay phải ra, dùng ngón cái, ngón giữa, ngón trỏ bắ mạch cổ tay phải của Tề Nhạc.
Tề Nhạc không có trốn tránh, trong miệng lại giễu giễu nói:
- Đại sư, tôi không thích nam nhân sờ tôi đâu.
Trát Cách Lỗ không có mở miệng, chỉ nhắm mắt yên lặng cảm thụ cái gì đó, một tầng phật khí phiêu du ra ngoài, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở chung quanh như được tắm trong gió xuân.