Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 216 : Bất đảo (4)
Ngày đăng: 21:10 22/04/20
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Chuyện thứ ba kỳ thật cũng không có gì, tôi đã tới tuổi vào đời tu luyện. Lịch đại cao tăng truyền pháp điển, người tu hành chúng ta cần vào đời tu hành một lần, cảm thụ hồng trần, vào đời tu luyện là chương trình học, cách gọi của hiện giờ là xuất thế, chỉ như vậy mới hiểu chân lý của phật. Cho nên, tôi sẽ lưu lại Kinh Thành một năm, sẽ cùng sinh hoạt với các vị, các vị sẽ mang tôi mở mang kiến thức với thế giới bên ngoài. Kiến thức chính là hồng trần.
Nghe Trát Cách Lỗ nói, toàn trường vắng lặng, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hai mặt nhìn nhau, bọn họ không ngờ chuyện cuối cùng là như vậy.
Từ Đông hỏi dò:
- Đại sư, ngài muốn kiến thức hồng trần sao? Chẳng lẽ ngài không bị hồng trần ô nhiễm?
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Nếu là như vậy, chỉ nói rõ tôi phật lý không sâu, trong hồng trần cuồn cuộn, mới có thể chính thức tìm được sơ hở trong nội tâm của mình. Phật tại tâm, hy vọng các vị sẽ giúp tôi.
Từ Đông gật gật đầu, nói:
- Vậy được rồi, đại sư, tôi sẽ giúp ngài.
Trát Cách Lỗ chắp tay trước ngực, nói:
- A Di Đà Phật, vậy đa tạ anhh rồi, hổ.
Tề Nhạc đốt điếu thuốc cho mình, nói:
- Đại sư, ngài phải vào hồng trần một lần, có cần chúng tôi tận lực mang ngài đi lăn lộn trong hồng trần hay không?
Vừa nói, trong ánh mắt toát ra thần quang tà ác.
Yến Tiểu Ất lập tức hiểu ý Tề Nhạc, hát đệm nói:
- Tôi nghĩ Trát Cách Lỗ đại sư nhất định đã có tính toán như vậy, dù sao, chỉ có ở chữ ‘ hồng ’ mới hiểu được bất đắc dĩ trong hồng trần, đại sư, có phải như vậy hay không?
Nghe xong lời này, sắc mặt Tề Nhạc suy sụp xuống.
- Ngừng, tôi, tôi sai còn không được sao? Như Nguyệt, cô bỏ qua cho tôi đi,tôi và Minh Minh của cô chỉ mới bắt đầu thôi.
- Minh Minh của tôi, hừ, anh nên cắt da mặt bên trái dán vào bên phải đi.
- Có ý gì?
- Một bên còn nghịch ngợm, một bên không biết xấu hổ.
- ...
Nhìn thây bong lưng Hải Như Nguyệt rời đi, Tề Nhạc thực sự im lặng rồi, hắn phát hiện, mình càng ngày càng sờ không rõ tính cách của Phách Vương Long. Nhưng mà, hắn phiền muộn rất nhanh biến mất, bởi vì Từ Đông mới nói cho hắn nghe, buổi tối hôm nay, sẽ mang theo mình, Tiểu Ất cùng Trát Cách Lỗ đại sư đi thể nghiệm cái gọi là sinh hoạt hồng trần.
Màn đêm buông xuống, Minh Minh cùng Hải Như Nguyệt cùng đi ra ban công ngắm cỏ xanh mướt trong sân.
Lúc này, bốn đạo thân ảnh đang lặng lẽ đi ra khỏi cửa chính, lặng lẽ đi tới biên giới bãi cỏ xanh mướt.
Hải Như Nguyệt nhìn về phía Minh Minh, nói:
- Em cho anh ta phóng túng như vậy sao? Mấy gia hỏa này đi chung với nhau chắc chắn không có gì tôt.
Minh Minh mỉm cười, nói:
- Nam nhân, nên cho không gian tư nhiên. Anh ta là Kỳ Lân, huống chi lịch lãm hồng trần là yêu cầu của đại sư. Em chưa từng nghĩ sẽ hạn chê Tề Nhạc cái gì, đại sư không phải đã nói, trước khi không có bốn hồng nhan tri kỷ, anh ta nhất định phải bảo trì đồng thân, em sợ cai gì chứ?
Hải Như Nguyệt cũng cười, nhẹ nhàng ôm vai Minh Minh.
- Nha đầu ngốc, có lẽ em xem thường trình độ dâm đãng của đám người này rồi. Không phải là bôn nữ nhân sao? Nếu như bọn họ nguyện ý, tìm cho Tề Nhạc bốn nữ nhân, chơi 5P cũng chả là gì.