Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 223 : Mô tơ (3)

Ngày đăng: 21:11 22/04/20


Yến Tiểu Ất hừ lạnh một tiếng, nói:



- Sợ mày sao! Đừng quên, nơi này chính là phương đông, không phải phương tây của mày. Trên địa bàn của chúng tao, mày không có tư cách nói vậy với chúng tao đâu.



- Đủ rồi.



Tề Nhạc khẽ quát một tiếng.



- Nhạc Nguyên lão huynh, tôi không muốn nhắc lại chuyện này, bỏ qua hôm nay, bỏ qua nơi này, tôi có thể mặc kệ, nhưng ,à, hiện tại anh muốn mang cô ta đi, trừ phi anh thắng tôi. Tôi nghe nói các phương tây các anh thích nhất là quyết đấu. Như vậy, xin mời, nếu như bây giờ anh có thể đánh thắng tôi, cứ việc mang nàng đi.



Nhạc Nguyên cười nhạt một tiếng, nói:



- Vậy được rồi, tôi tiếp nhận thỉnh cầu quyết đấu của anh.



Từ Đông cùng Yến Tiểu Ất che chở Trát Cách Lỗ lui ra phía sau, Trát Cách Lỗ vẫn không mở miệng, ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào người Nhạc Nguyên, giống như đang tự hỏi cái gì đó.



Tề Nhạc vẫn ôm lấy báo nữ, duỗi tay phải ra, làm thủ thế mời Nhạc Nguyên.



Nhạc Nguyên nhìn hắn nói:



- Anh không buông nàng sao? Chẳng lẽ anh muốn ôm cô ta để quyết đấu? Tôn kính thủ hộ giả phương đông, tôi hy vọng anh có thể tin tưởng giáo đình, giáo đình làm tất cả, đều đến từ ý chỉ của thượng đế mà thôi.




- Xem ra, tôi còn hiểu quá ít về phương đông rồi. Rất cảm tạ anh hôm nay cho tôi một bài học, được rồi, trước khi báo nữ rời khỏi anh, giáo đình chúng tôi tạm thu tay lại. Tôi nghĩ, có thủ hộ giả phương đông các anh ở đây, nàng cũng không thể gây sóng gió gì.



Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Nhạc Nguyên, hắn cũng thật không ngờ, thánh kỵ sĩ trước mặt lại là người dễ nói chuyện như vậy, trong nội tâm lập tức có nhiều hảo cảm hơn, chậm rãi gật đầu, nói:



- Tôi cũng cảm tạ anh rồi. Tính toán là tôi thiếu nợ nhân tình của anh, có cơ hội tôi nhất định sẽ trả cho anh



Nhạc Nguyên cười nhạt một tiếng, nói:



- Bên ngoài còn đồng bọn của tôi, tôi cáo từ trước. Anh cũng không nợ tôi cái gì, nhưng mà, với tư cách thủ hộ giả phương tây, tôi rất hy vọng có thể kết giao bạn bè với anh. Ah, thuận tiện nói một tiếng, chuyện hơn trăm năm trước, tôi cũng không rõ tình hình cụ thể là như thế nào, tôi chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi. Có lẽ các người cũng không biết, vào khi đó, thế lực hắc ám ở phương tây mạnh hơn giáo đình rất nhiều.



- Bởi vậy, khi đó giáo đình thật sự không rảnh chiếu cố tới. Mà chuyện xảy ra ở quôc gia các anh, tôi chỉ có tiếc nuối sâu sắc. Dùng cách nói của phương đông các anh, hữu duyên sẽ gặp lại. Nơi này đã bị Thánh Ngôn Thuật của tôi ảnh hưởng, ước chừng chỉ nửa tiếng sau, tất cả mọi người mới có thể tỉnh táo lại, tôi đề nghị các anh nên rời đi thì tôt hơn.



Vừa mới nói xong, thân thể Nhạc Nguyên như không có sức nặng lướt đi, hào quang màu ngà sữa lập lòe vài cái rồi biến mất.



Nhạc Nguyên vừa đi, động tác đầu tiên của Tề Nhạc là dùng sức vung vẩy cánh tay của mình, gương mặt khổ sở, lòng bàn tay phải của hắn có nhiều vết cháy, hiển nhiên là dấu tích do thánh kiếm lưu lại.



- Lão đại, anh không sao chớ?



Yến Tiểu Ất ân cần hỏ thăm.