Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 26 : Cầm tinh con gà (5)

Ngày đăng: 21:05 22/04/20


Xe chạy trên đường cao tốc rất nhanh, hai giờ sau, rốt cục đã vào nội thành Lạp Tát, lúc cách đã qua vài tháng, khi tới đây làn nữa, Tề Nhạc lại nhìn thấy kiến cung điện Bố Lạp Đạt to lớn màu vàng, tâm tình đã hoàn toàn khác trước.



- Chúng ta trở về Kinh Thành theo cách nào đây? Vẫn đi tàu à?



Cơ Minh Minh lắc đầu, nói:



- Tàu quá chậm, chúng ta sẽ đi máy bay trở về, đến Kinh Thành, còn phải an bài rất nhiều việc.



- Máy bay? Đời này tôi còn chưa ngồi máy bay lần nào, tôi cảm thấy đi tàu cũng tốt, máy bay quá đắt.



Vừa nói, Tề Nhạc vô ý thức sờ sờ cái bao của mình.



Cơ Minh Minh liếc hắn một cái, nói:



- Người xuất hành của Thánh Phật Tự, tùy thời có thể đi lên bất cứ máy bay nào, vé máy bay là miễn phí.



Con mắt Tề Nhạc sáng ngời, nói:



- Vậy thì không giống, vừa vặn tôi cũng muốn thử cảm giác ngồi máy bay. Bay lượn trên bầu trời xanh, cảm giác nhất định rất thoải mái.



Vừa nói, hắn vô ý thức mơ màng cảnh đi máy bay. Chuyện kỳ dị xảy ra, một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn, ngọn lửa là màu đỏ, làm Tề Nhạc bị dọa sợ.



- Oa, trên tay của tôi sao lại có lửa.



Hắn vội vàng dùng tay dập, thoáng cái đã dập tắt mầm lửa, làm hắn cảm giác kỳ quái là, ngọn lửa này dường như không có nhiệt độ, hắn không có cảm giác bị bỏng.




- Là của một người bạn, tình hình bên mày như thế nào rồi? Yến Tiểu Ất ra sao rồi?



Điền Thử nói:



- Bên em không có việc gì, cha em tốn chút tiền, trên cơ bản xem như dẹp loạn, nhưng mà, Yến Tiểu Ất kia hiện tại đang tìm kiếm nơi anh đang trốn khắp nơi đấy, nó bắn tiếng, về sau gặp anh một lần thì sẽ đánh một lần, thẳng tới khi đánh anh không tự gánh vác sinh hoạt được mới thôi. Lão đại, anh nên trốn thêm một thời gian nữa rồi tinh sau. Mấy ngày nay dường như tiểu tử kia đang thi đại học, dùng quan hệ cha của nó, cho nó vào đại học danh tiếng không thành vấn đề, chờ nó vào đại học rồi anh hãy trở về, có lẽ sẽ không việc gì.



Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:



- Xem ra, giáo huấn thằng đó còn chưa đủ, chờ anh trở về rồi thu thập nó vậy, chân trần không sợ đi giày, chẳng lẽ anh còn sợ nó? Hôm nay anh trở về rồi.



- Cái gì? Hôm nay anh trở về sao?



Điền Thử bất an nói:



- Thế nhưng mà...



Tề Nhạc nói:



- Đi, không có chuyện gì đâu, chờ anh về rồi nói a, yên tâm, cho dù đánh không lại, anh mày chạy không được sao?



Điền Thử cười khổ nói:



- Vậy được rồi, lão đại, chờ anh trở về em sẽ mời khách từ phương xa. Ai, chỉ sợ sau này huynh đệ chúng ta ít tụ hợp với nhau được rồi, chuyện lần này lửa giận của cha em quá lớn, đã an bài em ở lại trong trường học, nghe nói là một trường tư nhân cấp ba, đợi đến tháng tám, có khả năng em sẽ bị đưa đi trường học.