Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 269 : Bát mạch đều thông (3)
Ngày đăng: 21:12 22/04/20
Mạnh Bắc nghe được âm thanh của Tề Nhạc, ánh mắt lập tức quay sang,
thời điểm hắn nhìn thấy Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt, ánh mắt ngây ngốc
một chút, rất hiển nhiên, hắn không nghĩ tới Tề Nhạc lại còn trẻ như
vậy, ánh mắt nhìn sang Hải Như Nguyệt một thân quần jean áo sơ mi trắng
càng giống một đôi tình lữ sinh viên hơn là cường giả, hoàn toàn khác
biệt với hình tượng dị năng giả cường đại.
Nhưng hắn nhanh
chóng khôi phục tinh thần lại. Tuy lần đầu tiên hắn nhìn thấy chân diện
mục của Tề Nhạc, nhưng dáng người cao lớn của Tề Nhạc thì không lầm đi
đâu được. Đương nhiên, khí trời lạnh như thế mà bọn họ ăn mặc đơn bạc,
cũng đủ để thấy bọn họ không tầm thường, đồng thời làm cho Mạnh Bắc chú ý chính là chiếc xe của bọn họ.
- Tề tiên sinh, ngài khỏe.
Mạnh Bắc đi nhanh ra chào đón, duỗi tay phải ra với Tề Nhạc.
Tề Nhạc thò tay nắm tay đối phương, mỉm cười, nói:
- Chúng ta không có muộn a.
Trên tay Mạnh Bắc đều có vết chai cứng rắn, cảm giác tràn ngập lực
lượng, tay hai người vừa nắm một chỗ, Tề Nhạc cũng cảm giác được tay của đối phương bóp lại cứng rắn như sắt thép, hắn cũng không biết đây có
phải là phương thức gặp mặt của hắc đạo hay không, đối với Mạnh Bắc hắn
rất có hảo cảm, cho nên cũng không có đánh trả, tay phải Tề Nhạc dù
không sử dụng lực lượng hay vân lực Kỳ Lân đi nữa, bởi vì nó là Kỳ Lân
Tí, cho nên trình độ cứng rắn còn hơn cả kim cương, bởi vậy, hắn vẫn
tươi cười tùy ý với Mạnh Bắc, giống như không có cảm nhận được cái gì.
Mạnh Bắc liên tục thúc lực, đau đớn ngược lại là bản thân của hắn phải
chịu, tay của Tề Nhạc rất lớn, so với hắn còn lớn hơn một chút, bất luận hắn dùng sức thế nào, tay Tề Nhạc ổn như bàn thạch, vẫn bảo trì tư thế
với mình.
Hải Như Nguyệt lườm tay của Mạnh Bắc, từ gân xanh
dạng là mắt nhỏ, đồng dạng mang theo mắt kính, so với người bên trái còn gầy hơn một ít, tai nhọn, miệng cóc mũi ưng, một đôi đôi mắt nhỏ mang
kính không có tục tĩu, chỉ có dâm đãng. Hắn thiếu một cây răng cửa, một
điếu thuốc vừa khe hở cây răng thiếu đó, cho dù há miệng nói chuyện cũng không ảnh hưởng, quần áo trên người hơi tổn hại, mặc phía dưới là quần
cộc lớn, cũng không biết vị nhân huynh này có lạnh hay không, chân cũng
mang dép lê, nhưng mà, phối hợp với quần cộc, dép lê này còn tốt hơn
cảnh hắn mang giày da không mang vớ vậy. Vừa nhìn thấy Hải Như Nguyệt,
hào quang dâm đãng trong mắt hiện ra, nước miếng cũng chảy xuống.
Hai vị nhân huynh này đứng chung một chỗ, tuyệt đối là dâm đảng bỉ ổi
nha! Bọn họ chính là lão đại của Thánh Hỏa Giáo a, cũng quá...
Thời điểm Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt đang giật mình thì một tên đứng bên trái nói, nói:
- Xin chào, tôi là Hồ Quang, đây là phụ tá Dịch An, không nghĩ tới
huynh đệ còn trẻ như vậy, vị mỹ nữ này thật xinh đẹp, tôi gặp vô số mỹ
nữ, nhưng mỹ nữ hoàn mỹ thế này tôi mới gặp đầu tiên, Tề huynh đệ thật
là có phúc khí ah!
Vừa nói, đôi mắt nhỏ ẩn sau mắt kính mở to, Hải Như Nguyệt nhíu mày, khuôn mặt bao phủ một tầng hàn ý lạnh nhạt.
- Nói láo, nói láo, quả thật là thối không ngửi được, anh mới là phụ
tá, Tề huynh đệ, anh đừng nghe hắn ta nói, tôi mới là giáo chủ Thánh Hỏa Giáo.
- Anh mới nói láo, Dịch An, có phải hôm qua anh song phi nên chóng mặt không, tôi mới là giáo chủ.
- Là tôi.
- Là tôi mới đúng.
- Kháo, muốn đánh nhau có phải không?
- Không phục thì tới đây.