Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 282 : Tiến sĩ ! (4)
Ngày đăng: 21:13 22/04/20
Ở thời điểm này, Vũ Mâu mở miệng:
- Theo hiểu biết của
ta đối với nước cộng hòa Viêm Hoàng, quý quốc luôn luôn là một quốc gia
rất tôn trọng chữ tín. Chuyện đã đồng ý tựa hồ có rất ít tiền lệ sửa
đổi.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, Cô nói rất đúng, Viêm Hoàng tử tôn chúng ta rất nặng chữ tín. Bất quá, từ góc độ
của Minh Minh mà xem, ban đầu lúc định ra hôn ước, đại bộ phận là ý của
người trong nhà nàng, khi đó Minh Minh tuổi còn nhỏ, còn chưa trưởng
thành, tâm chí cũng không thành thục, hơn nữa, nàng cũng không tự mình
hứa hẹn điều gì a. Lui một bước mà nói, coi như là Minh Minh hứa hẹn gì
đó, từ góc độ của tôi mà xem thì chẳng qua là chuyện giữa Minh Minh và
Lâm Nhất Phàm, không liên quan gì đến tôi cả. Tôi cũng hướng Minh Minh
hứa hẹn phải yêu nàng một đời một thế, cũng hứa hẹn, tựa hồ có thể xem
như ngang nhau rồi.
Vũ Mâu ngây ra một lúc, nói:
- Tề tiên sinh, anh đây là đang cưỡng từ đoạt lý sao?
Tề Nhạc nhún vai, nói:
- Tùy cô nghĩ như thế nào cũng được. Tôi là người không có văn hóa gì
cả, cô cũng không cần mang đạo lý ra ép tôi. Cô chưa nghe nói qua Viêm
Hoàng chúng ta có một câu như vậy sao? Tú tài gặp phải binh, có lý nói
cũng không được. Bất luận các ngươi nghĩ như thế nào, trong nhận thức
của tôi, tôi và Lâm tiên sinh hẳn là đứng trên vị trí ngang nhau, đã như vầy, nếu không cân nhắc các nhân tố khác..., chúng ta tựa hồ có lẽ
nên để Minh Minh tự mình chọn bạn chung thân mới đúng.
Vượt ngoài ý liệu của Tề Nhạc chính là, Lâm Nhất Phàm lại nhẹ gật đầu, nói:
- Tề tiên sinh nói có đạo lý, bất luận là ở phương tây chúng tôi hay
Lâm Nhất Phàm mỉm cười, nói:
- Tôi không phải là người thích đeo bám, nếu như khi đó em thật sự
không chịu tiếp nhận tôi, tôi sẽ giải trừ hôn ước. Thỉnh Minh Minh tiểu
thư cho tôi cơ hội này, sao hả?
Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, hắn vẫn không mở miệng như trước, đối với Minh Minh hắn rất có lòng tin.
Minh Minh nhẹ gật đầu, nói:
- Vậy tốt, tôi có thể cùng anh đến Hy Lạp, bất quá, tôi có hai yêu cầu.
Lâm Nhất Phàm làm ra một thủ thế mời, nói:
- Chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của tiểu thư.
Minh Minh mỉm cười, nói:
- Anh đương nhiên có thể làm được, đầu tiên, tôi hi vọng chuyến đi lần
này phải có thời gian cụ thể, tôi không có khả năng vĩnh viễn dừng lại ở Hy Lạp được, tôi còn phải hoàn thành việc học của mình.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Cái này đơn giản, dựa theo chế độ trường học của quý quốc, em có lẽ rất nhanh sẽ nghỉ đông rồi, lần này lữ hành thời gian chính là một kỳ
nghỉ đông a. Tôi nghĩ, đây không tính là quá lâu, cũng sẽ không ảnh
hưởng đến việc học của tiểu thư.
Minh Minh nhẹ gật đầu, nói:
- Cái này an bài rất hợp lý, mặt khác, tôi còn có một yêu cầu, chính là hi vọng lần này lữ hành để Tề Nhạc đi cùng.
- Cái gì? Tiểu nha đầu, ngươi cũng không nên quá phận nha. Người Hy Lạp chúng ta cũng không phải dễ khi dễ như vậy đâu.
Tác Tác tức giận hừ một tiếng, trên mặt tuy rằng vẫn bảo trì bộ dạng mị hoặc như trước, nhưng trong mắt cũng đã toát ra vẻ băng lãnh.