Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 29 : Ngồi máy bay (3)
Ngày đăng: 21:05 22/04/20
Tề Nhạc nắm tay Cơ Minh Minh, lại thở dài một tiếng. Trong nội tâm Cơ Minh Minh kỳ quái, nói:
- Tại sao anh thở dài? Chẳng lẽ anh nghĩ tôi không xứng làm bạn của anh sao?
Tề Nhạc cười khổ lắc đầu, nói:
- Cô đã là bạn của tôi, về sau tôi không thể nhìn cô như lúc trước được, ít cơ hội được trêu chọc mỹ nữ, cô nói tôi không thể thở dài được sao?
Cơ Minh Minh bật cười, nói:
- Anh đúng là côn đồ!
Tề Nhạc cười nói:
- Xưng hô này tôi rất thích, tục ngữ nói, nợ nhiều không lo, rận nhiều không cắn, dù sao tôi đã là lưu manh, vô lại, thêm danh xưng côn đồ với tôi mà nói, càng thích hợp hơn, tôi sẽ xem lời cô là lời khen tặng. Côn đồ thì sao chứ, năm đó, Bĩ Tử Thái không phải cũng theo đuổi Khinh Vũ Phi Dương như vậy sao?
Cơ Minh Minh mỉm cười nói:
- Được rồi, côn đồ tiên sinh, anh đến từ đâu, tôi muốn nghe câu chuyện của anh, được chứ?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Câu chuyện của côn đồ có gì êm tai, chẳng lẽ cô muốn nghe kinh nghiệm tôi phát triển lên côn đồ sao? Ah, đúng rồi, lần này cô đồng thời về chung với tôi, tôi có thể sinh hoạt như lúc trước được không?
Cơ Minh Minh lắc đầu, nói:
- Đương nhiên không phải, năm nay tôi mười tám tuổi, chính là thời điểm lên đại học, Trát Cách Lỗ đại sư nói, cho anh cùng đến trường với tôi, Chúng ta cần phải làm quen với nhau.
Tề Nhạc kinh ngạc há to mồm, nói:
- Không phải chứ, cho tôi lên đại học? Tôi ngay cả trường cấp hai còn chưa tốt nghiệp đấy.
Cơ Minh Minh mỉm cười, nói:
- Vậy anh phải cần cố gắng lên! Chẳng lẽ anh không muốn lên sao?
Tháo khăn tay xuống, Cơ Minh Minh thở dài một hơi, Tề Nhạc không biết từ chỗ nào tìm được hai túi mì ăn liền quá hạn, bắt đầu đổ nước vào.
- Ăn đi, hiện tại quá muộn, buổi sáng ngày mai tôi mang cô đi ăn.
Cơ Minh Minh ngồi ở bên giường, nói:
- Tề Nhạc, ngày mai anh cũng đi cùng tôi ra ngoài một chuyến.
Tề Nhạc cười nói:
- Cô sẽ không mang tôi đi tới nhà của cô chứ, cô không sợ người nhà của cô đánh đánh tui văng ra ngoài sao?
Cơ Minh Minh tức giận nói:
- Không phải đi nhà của tôi, yên tâm, khẳng định là có chỗ cho anh ở, hoàn cảnh ở đây thật sự quá kém.
Tề Nhạc đưa mặt của mình tới gần mặt Cơ Minh Minh.
- Lại nói, tôi thì không sao cả, ở nơi nào cũng được, nơi miễn phí thì quá tốt. Nhưng mà, chuyện đầu tiên phải nói trước, ở thì có thể, nhưng cô không cho tôi tiền. Tôi cũng không phải là trai bao ăn bám đâu.
Cơ Minh Minh lườm hắn một cái, nói:
- Anh có muốn làm trai bảo cũng phải có điều kiện mới được. Anh cho rằng bản mỹ nữ như tôi cần đi tìm trai bao hay sao?
Tề Nhạc ủy khuất nói:
- Cô cũng không cần kích tôi như vậy, tuy tôi không được tính là tuấn tú, nhưng cũng được tính vào hàng đẹp trai đấy.
Cơ Minh Minh làm ra bộ dáng buồn nôn, nói:
- Đi, ít đánh rắm. Hiện giờ tôi sẽ dạy anh Thăng Lân Quyết, sau này có thành tựu hay không, phải xem cố gắng của anh như thế nào.
Tề Nhạc gật gật đầu, làm ra động tác chỉ tay lên trời.