Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 320 : Thánh vật thần bí (2)

Ngày đăng: 21:14 22/04/20


Hôm nay Nhạc Nguyên mặc một thân trang phục bình thường, gương mặt anh

tuấn, khí chất cao quý, đều bị thể hiện phong phạm quý tộc, Tề Nhạc

không thừa nhận cũng không được, thằng này đứng trước mặt mình dễ khiến

người ta sinh ra hảo cảm.



- Mời hai vị ngồi, muốn uống chút gì không?



Nhạc Nguyên giống như không gấp gáp, làm ra một động tác ưu nhã mời hai người ngồi.



Như Nguyệt biết rõ Tề Nhạc không hiểu nhiều về cà phê, lạnh nhạt nói:



- Cho hai chén Ma Tạp.



Tề Nhạc ổn định tâm thần của mình, hắn biết rõ, vào lúc này, mình nhất

định không thể biểu hiện ra bộ dáng lo lắng khiến đối phương nhìn ra sơ

hở, tìm tư thái thoải mái nhìn qua Nhạc Nguyên phía đối diện, cũng không mở miệng trước, lẳng lặng chờ đợi cà phê của mình đưa lên.



Nhạc Nguyên đã quan sát Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt từ lúc hai người đi

vào quán cà phê, Tề Nhạc trầm ổn làm hắn không nhìn ra chút sơ hở nào,

uống một ngụm cà phê trước mặt, nói:



- Tề tiên sinh, tôi đã

xin chỉ thị của giáo đình rồi, giáo hoàng bệ hạ phi thường coi trọng

chuyện lần này, đang suy nghĩ qua, xác định chúng ta có thể hợp tác, kỳ

thật, giáo đình chúng tôi chưa từng hy vọng muốn cái gì đó, chỉ không hy vọng thánh vật lại rơi vào tay của Hắc Ám Quốc Hội hoặc là bất cứ

phương thế lực tà ác nào, như vậy, thậm chí sẽ đem tới nguy hại cho xã

hội chúng ta. Bởi vậy, hy vọng lần này chúng ta có thể hợp tác chân

thành, lấy được thánh vật, về phần thánh vật thuộc sở hữu của ai, cũng

đợi đến lúc chúng ta đạt được rồi mới thương nghị, ngài thấy thế nào?



Đương nhiên Tề Nhạc sẽ không dễ dàng tin tưởng lời của Nhạc Nguyên nói, loại lời nói thế này ai mà nói không được, thật sự không có tâm tư ngấp nghé sao? Chỉ có thể nói là chê cười, đương nhiên hắn không có biểu

hiện ra bên ngoài, mỉm cười, nói:



- Xem ra giáo đình cũng suy nghĩ giống như thủ hộ giả phương đông chúng tôi nha, chúng tôi cũng

không thật sự muốn có đồ vật này, đồng dạng không hy vọng bị thế lực tà
Nhạc Nguyên nói:



- Cái gọi là Vận Mệnh Chi Tinh, chính là có thể thay đổi vận mệnh của

một người nào đó, hoặc là một đoàn thể, chuyện này rất khó nói rõ, tuy

Chiêm Tinh Thuật của tôi hơi kém, không cách nào nói rõ cụ thể cho hai

vị nghe, tôi chỉ có thể nói cho hai vị biết, giáo hoàng bệ hạ phi

thường coi trọng Vận Mệnh Chi Tinh này, còn từng nói qua, khỏa Vận Mệnh

Chi Tinh này liên quan tới một tai nạn trong tương lai cực lớn, con

người có thể vượt qua hay không là nhờ nó.



- Vì khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này, giáo hoàng đại nhân mỗi ngày đều lợi dụng Chiêm Tinh

Thuật suy tính, hy vọng có thể tìm được nó, nhưng cố gắng trong suốt một năm qua, vẫn không cách nào phát hiện được. Có lẽ là là do Vận Mệnh Chi Tinh ẩn chứa năng lượng quá mức khổng lồ a.



- Khi đó giáo

hoàng đại nhân đã từng nói qua, trên thế giới này cẩn chứa quá nhiều

thứ mà con người không thể hiểu được. Nhưng mà, mặc dù trong một năm này giáo hoàng bệ hạ không cách nào tính được khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này

rơi xuống nơi nào ở phương đông, nhưng thông qua Chiêm Tinh Thuật phát

hiện một chuyện kỳ quái.



Ánh mắt Tề Nhạc cùng Như Nguyệt nhìn nhau trao đổi với nhau, bọn họ biết rõ, sắp đi vào chính đề rồi.



Nhạc Nguyên tiếp tục nói:



- Khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này có được năng lượng phi thường khổng lồ,

nhưng cổ năng lượng này đã hơi tiết ra ngoài rồi, ở phương đông cũng có

một cổ năng lượng kỳ dị. Mà cỗ năng lượng kỳ dị này phi thường ngưng

kết, hơn nữa có được khí tức đặc thù.



Khí tức này gọi là bi thương.



- Năng lượng bi thương này lớn tới mức người ta không tưởng tượng nổi,

càng làm người ta giật mình là, năng lượng này lại bao hàm thánh lực

cường đại, thánh lực phi thường tinh khiết, có lẽ hai vị đã phát hiện,

thánh lực của giáo đình chúng tôi thiên về quang minh và hỏa thuộc tính.