Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 330 : Đại Lý tam tháp (4)

Ngày đăng: 21:14 22/04/20


Trát Cách Lỗ nói:



- Hai người không cần lo lắng, chúng ta

tạm thời án binh bất động, nhìn xem Hắc Ám Quốc Hội, giáo đình, thủ hộ

giả Hy Lạp sẽ có phản ứng gì. Nếu như hai con hung thú này có liên quan

tới thánh nguyên, như vậy, bọn họ tuyệt đối không ngồi yên chẳng lý tới. Bởi vậy, chúng ta không cần biểu hiện quá mức gấp gáp.



Tề Nhạc cười:



- Đại sư, có phải ngài tính mượn đao giết người không?



Sắc mặt Trát Cách Lỗ cứng đờ, nói:



- A Di Đà Phật, Tề Nhạc, chẳng phải anh đang kích thích tôi sao?



Tề Nhạc thản nhiên nói:



- Tôi đang giúp ngài rèn luyện phật tâm nha, có lẽ như vậy mới có lợi với ngài a.



Trát Cách Lỗ thật sự không làm gì được hắn, cười khổ nói:



- Tôi cảm giác hai con hung thú này có một con ở trong nước, một con

khác ở trong Thương Sơn. Cụ thể là cái gì thì không rõ ràng lắm. Hung

thú trên biển thì có tu vi khoảng chừng sáu ngàn năm, trên núi mới là

vương giả của hung thú, chính là cấp vạn năm. Vừa rồi Nhạc Nguyên không

có gạt chúng ta, cái gọi là thánh nguyên, có lẽ nằm ở gần Sùng Minh

Tự, hơn nữa khí tức của nó không ổn định, năng lượng chỉ ẩn hiện ở Sùng

Minh Tự, muốn tìm được nó cũng không khó khăn. Nhưng bây giờ chúng ta

không cần nóng vội.



Tề Nhạc ngẫm lại, nói:



- Chúng ta ăn cơm trước đi. Có người giáo đình giằng co với Hắc Ám Quốc Hội,

bọn họ không dễ gì có động tác, nếu tất cả mọi người đang chờ đợi cơ

hội, chúng ta đây dứt khoát buông lỏng một chút, tiên phát chế nhân.


Cho nên, bọn họ sẽ hành động phi thường cẩn thận. Chúng ta nên hành động cẩn thận thì tốt hơn.



Như Nguyệt nói:



- Chúng ta

không phải sợ, luôn luôn sẽ có một phương không nhịn được. Nếu như buổi

tối hôm nay Hắc Ám Quốc Hội không động thủ, đại khái chúng ta có thể hợp tác với giáo đình, ngày mai ít nhất phải làm trọng thương Hắc Ám Quốc

Hội.



Tề Nhạc lắc đầu, nói:



- Không vội, ngày mai

cũng phải nhìn tình huống mà định, trước mắt mà nhìn, Hắc Ám Quốc Hội sẽ xem chúng ta là địch thủ lớn nhất, nhưng mà, càng giấu ở thầm, mới càng là nguy hiểm. Tôi luôn có cảm giác, địch thủ cạnh tranh lớn nhất của

chúng ta chính là thủ hộ giả Hy Lạp, sau đó là giáo đình, cuối cùng mới là Hắc Ám Quốc Hội. Mà nước Thái Dương, nhiều lắm chỉ là con khỉ nhỏ mà thôi. Bọn chúng tốt nhất không nên xuất hiện, xuất hiện thì chúng ta sẽ tập trung hỏa lực tiêu diệt bọn chúng.



Như Nguyệt nói:



- Vậy thì tốt. Tối nay chúng ta hành động phân ra hai tổ, tôi, Minh

Minh, Tề Nhạc, Từ Đông, chúng tôi có thực lực ngoài năm vân, tuy Tề Nhạc chỉ có bốn vân, nhưng năng lực chỉnh thể lại vượt qua năm vân. Do chúng tôi tiến hành dò xét đầu tiên, những người khác ở lại với đại sư, chúng ta tùy thời liên lạc. Một khi gặp phải vấn đề, chúng ta sẽ tiến hành

thông báo mọi người tới trợ giúp sau. Bảo vệ tốt đại sư là trọng yếu

nhất. Cho dù hành động chúng ta lần này không thành công, cũng nhất định phải toàn thân trở ra.



Từ phân tích thực lực của Như Nguyệt, Như Nguyệt phân công phi thường hợp lý, ngay cả Tề Nhạc cho rằng tất cả mọi người không có dị nghị gì, đột nhiên Hồ Quang nói:



- Nếu như trong nhị hải có hung thú, tôi tiến hành hạ độc nhị hải thì như thế nào? Cho dù không thể hạ độc chết nó, cũng khiến nó khó chịu mới tốt.

Nói không chừng sẽ gây sóng gió, còn có tác dụng làm rối.



Tề Nhạc nhìn ra hào quang hèn mọn bỉ ổi trong mắt hắn, nói:



- Anh cam lòng nhìn thủy vực của nhị hải không còn gì sao?



- Cái này...



Tuy Hồ Quang xuất thân trong hắc đạo, nhưng cũng không có đại biểu hắn sẽ làm chuyện táng tận lương tâm.