Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 334 : Cự thú Hoạt Xá Lợi (1)
Ngày đăng: 21:15 22/04/20
Minh Minh, Như Nguyệt đồng thời đánh tới, vân lực bảy màu của Minh
Minh và long lực bá đạo của Như Nguyệt đan thành lưới bao trùm
Klinsmann. Cái gọi là cừu nhân gặp nhau liền đỏ mắt, trong nội tâm Tề
Nhạc vốn nhớ thương chuyện của Hứa Tình, gặp lại Klinsmann, hắn tuyệt
đối không buông tha đối phương. Thân hình lóe lên, đã xuất hiện bên cạnh Klinsmann, dùng khí tức Kỳ Lân của mình khóa đối phương lại.
Tuy Klinsmann gần đây tự ngạo, nhưng hắn không tự đại cho rằng mình có
khả năng chiến đấu với ba chiến sĩ mạnh nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ
Thần, mắt thấy Minh Minh cùng Như Nguyệt vây quanh, hắn lập tức dùng di
chuyển tức thời biến mất khỏi vị tri cũ.
Lại là di chuyển tức thời, Tề Nhạc cảm giác khí tức của mình khóa chặt Klinsmann mất đi mục
tiêu, hắn không thể không thừa nhận, Hấp Huyết Quỷ Thân Vương có kỹ năng di chuyển tức thời đúng là năng lực khiến người ta chán ghét.
- Bàn Nhược Ba La Mật Đa là Đại Thần Chu, là Đại Minh Chú, là không Vô
Biên Chú, là không... Có thể bài trừ tất cả, chân thật hiển ra. Cố nói
Bàn Nhược Ba La Mật Đa tức đạo chú. Phong.
Âm thanh già nua
vang lên, phật quang lại xuất hiện, lúc này đây, ba tháp đỉnh tháp phát
ra hào quang còn mạnh hơn lúc trước, phật quang chiếu gọi toàn bộ phạm
vi của Sùng Thánh Tự, không có góc tối nào xuất hiện trong phạm vi này,
không nơi nào không có hào quang.
Klinsmann kêu rên một
tiếng, thân thể hiện ra cách chỗ lão tăng mười mét, hắn giật mình phát
hiện, năng lực di chuyển tức thời của mình lại biến mất. Không đợi hắn
có phản ứng, một cổ năng lực vô hình bao phủ người của hắn.
Bả vai Tề Nhạc hơi nhoáng lên, tuy tốc độ của hắn kém hơn dịch chuyển
tức thời của Hấp Huyết Quỷ, nhưng tuyệt đối không chậm, đột phá cảnh
giới bốn vân, dưới tác dụng của phong vân lực, tốc độ di chuyển của hắn
gia tăng hơn trước, chỉ hơi nhoáng thân, đã xuất hiện trước mặt
Klinsmann, nắm tay phải như thiểm điện đánh vào ngực của Klinsmann. Đến
cấp bậc và năng lực như hắn, kỹ xảo đã không còn trọng yếu.
Klinsmann bị ảnh hưởng của phật khí, chẳng những mất đi năng lực di
chuyển tức thời, ngay cả tốc độ thân thể cũng chậm hơn nhiều, thời điểm
Tề Nhạc tới trước người của hắn, hắn đã không có thời gian né tránh. Hai tay đưa lên, ngăn cản nắm đấm của Tề Nhạc.
- Khí tức của hắn hoàn toàn chìm vào trong bóng tối, tuy trong tình
huống dùng khí tức va chạm với bần tăng lúc nãy. Nhưng năng lượng hắc ám của hắn với bần tăng không ảnh hưởng gì. Thí chủ không cần phải lo
lắng. Huống chi, tánh mạng đối với bần tăng mà nói là có cũng được,
không có cũng chẳng sao.
Tề Nhạc nói:
- Đại sư vẫn ở trong này lặng lẽ thủ hộ Sùng Thánh Tự sao?
Lão tăng cười nhạt một tiếng, nói:
- Lúc bần tăng hai mươi hai tuổi đã ở đây rồi, cũng được trăm năm rồi
về phần năm cụ thể thì bần tăng không nhớ. Tuy nơi này từng có lúc tin
tức bế tắc, nhưng bần tăng cũng có nghe tin tức Viêm Hoàng đã trở nên
mạnh mẽ. Chuyện này làm bần tăng vui mừng. Quốc gia không cần chúng ta
làm cái gì, bần tăng cũng an tâm bảo hộ mảnh tịnh thổ này tới lúc chết
mà thôi.
Từ Đông giật mình nói:
- Hơn trăm năm. Chẳng phải nói đại sư hơn trăm tuổi rồi sao?
Lão tăng nói:
- Không nghĩ tới bần tăng còn có thể vượt qua trăm năm ở nơi này, lại
gặp phải tranh đấu như trước kia. Mà Sùng Thánh Tự chính là hạch tâm của trận chiến ấy. Nếu như có thể, bần tăng hy vọng tất cả vị thí chủ có
thể giúp bần tăng cùng thủ hộ tịnh thổ như Sùng Thánh Tự này. Không nên
bị những kẻ tà ác bên ngoài phá hủy.
- Nghĩa bất dung từ.
Tề Nhạc kiên định nói. Tuy hắn là lưu manh, là một côn đồ, nhưng đây
là tổ quốc của hắn nha! Nếu như địch nhân từ bên ngoài tới muốn phá hủy
nơi này, hắn sao có thể ngồi yên mặc kệ chứ? Tuy biết rõ mục đích tới
đây là thánh nguyên, nhưng khi lão tăng đưa ra thỉnh cầu, hắn vẫn đáp
ứng không chút do dự.