Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 36 : Phách Vương Long (3)

Ngày đăng: 21:05 22/04/20


Đẩy cửa vào, Tề Nhạc nhìn thấy phòng luyện công cực lớn, căn phòng rộng hai ba ngàn mét vuông, trên mặt đất phủ một tấm đệm dài ba bốn tấc, cái đệm cũng không mềm mại, nhưng vô cùng co dãn, vách tường ở bốn phía, dường như cũng được cái gì đó bao quanh, cả gian phòng luyện công này nhìn rất trống trải, mà Hải Như Nguyệt đang khoanh chân ngồi luyện công ở giữa phòng.



Lúc này Hải Như Nguyệt đã thay đồ, bộ quần áo công sở đã không thấy, mà thay đổi thành một bộ quần áo luyện công như mình lúc nãy, tóc dài vén lên đầu, vẫn mang theo kính đen, quần áo luyện công tuy rộng thùng thình, nhưng không cách nào che dấu dáng người nóng bỏng.



Hải Như Nguyệt nhìn thấy Tề Nhạc mang giày đi vào phòng luyện công, liền nhíu mày, nói:



- Anh không thay đổi quần áo luyện công.



Tề Nhạc nhún nhún vai nói:



- Đêm qua tôi không ngủ, hiện tại tôi cần nghỉ ngơi, tôi chỉ tới đây nói với cô một tiếng, tôi đi về phòng đây.



Nói xong, hắn xoay người rời đi.



- Đứng lại.



Âm thanh Hải Như Nguyệt càng trở nên lạnh lẽo hơn, nhưng Tề Nhạc giống như không nghe thấy, tay hắn đã mở cửa phòng luyện công ra.



Thời điểm hắn vừa bước một chân ra ngoài phòng luyện công, đột nhiên hắn phát hiện có bàn tay chạm vài vai của mình, ngay sau đó, có cảm giác đằng vân giá vũ, làm hắn sợ hãi hét to lên, sau một khắc, hắn ngã xuống mặt đất, một cú ném này, giống như muốn đánh tan toàn bộ xương cốt trên người hắn, không có chỗ nào không đau, kém một chút là chưa phun máu, toàn thân vì đau đớn kịch liệt nên run rẩy, co rú cùng một chỗ, ngay cả ý thức cũng trong lần ngã này biến thành mơ hồ.




Âm thanh của hắn không lớn, nhưng thần sắc lại mang theo một tia không phục.



Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:



- Anh nguyện ý nghĩ như vậy thì tôi cũng nhận. Kỳ Lân là vương của cầm tinh, nhưng anh còn không phải, anh còn chưa có năng lực khiến chúng tôi tán thành. Vì tương lai anh không liên lụy tới chúng ta, huấn luyện địa ngục mới thích hợp với anh nhất. Ít nhất, tôi còn muốn biến anh thành con gián đánh không chết.



Vừa nói, nàng một tay giơ thân thể Tề Nhạc lên, cảm giác trời đất quay cuồng lại truyền tới, Tề Nhạc lại bị nàng quật xuống dưới đất.



Đau đớn kịch liệt lên tiếp làm cho Tề Nhạc tiếp cận biên giới hôn mê, đúng vào lúc này, một cổ khí lưu lạnh như băng truyền vào đầu, thần chí Tề Nhạc còn thanh tỉnh hơn cả trước khi đi vào trong phòng luyện công này, Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:



- Anh nhất định phải cảm thụ thống khổ này, mới có thể kích thích tiềm năng của anh thật tốt.



Trong mắt Tề Nhạc có hào quang oán độc hiện ra.



- Chẳng lẽ đây chính là SM trong truyền thuyết sao?



(* SM có nghĩa là tự ngược, ghi tắt của Sadomasochism)