Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 387 : Thủy tinh chi luyến (1)
Ngày đăng: 21:16 22/04/20
- Một canh giờ sao? Con nghĩ thế là đã đủ rồi. Tiền bối cám ơn ngài. Ngài còn có cái gì cần dặn dò con nữa không?
Thanh âm của người trung niên hiện giờ rõ ràng đã yếu đi rất nhiều,
trong quang mang lóe ra, thân ảnh của hắn đã dần dần trở nên mơ hồ. Tề
Nhạc biết rõ, vị nhân vật bi kịch trong lịch sử Kỳ Lân nhất tộc sắp phải rời đi.
- Những thứ khác không có gì rồi, hảo hảo thay ta
chiếu cố Đình Đình, ta tin tưởng với tư cách là người đã từng nguyện ý
vì nàng trả giá tánh mạng nhất định sẽ đối xử tốt với nàng.
- Ah, đúng rồi, ta để lại ở bên trong lạc ấn tinh thần của con một ít
sáng tạo độc đáo trước kia cũng không thuộc về năng lực đặc thù hệ thống Kỳ Lân, chỉ là một ít tiểu kỹ xảo thực dụng đối với con có lẽ có chút trợ giúp. Vốn dựa theo tộc quy của Kỳ Lân, ta không thể nói cho con
biết tác dụng chính thức của Kỳ Lân Bát Trân. Nhưng vì bảo trụ cái mạng
nhỏ của con, cho con có thể bảo hộ nữ nhi của ta, hiện giờ ta liền đem tác dụng chính thức của Kỳ Lân Ẩn nói cho con biết, hi vọng con sau này có thể hảo hảo lợi dụng năng lực của nó.
- Đã có uy lực chân chính của Kỳ Lân Ẩn lại phối hợp vài món Kỳ Lân Bát Trân khác, hung thú sáu ngàn năm bình thường con có lẽ cũng có thể đối phó rồi. Thấy
trạng thái hiện giờ của Kỳ Lân Ẩn không? Đó gọi là Long có Long Vực,
thực lực của bản thân mấy người bày ra, mà Kỳ Lân chúng ta không có lĩnh vực của mình, trước khi chết, trong đầu ta đột nhiên trở nên dị thường
thông thấu, Kỳ Lân Ẩn chính là chí bảo trong lúc lóe lên tinh quang mà
sáng tạo ra.
- Nó có thể dưới tình huống ở hậu thiên trợ giúp con hình thành Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Có thể trong phạm vi nhất định hình thành kết giới thuộc về chính con hoặc là xưng là
lĩnh vực, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp thần kỳ chỗ đến nay còn
không có một vị Kỳ Lân có thể hoàn toàn phát huy ra.
- Đương
nhiên, cũng là bởi vì ta với tư cách là hồn phách của Kỳ Lân Ẩn, còn
không có gặp được một người có thể kế thừa y bát của ta. Hiện giờ ta
liền đem công hiệu chính thức của Kỳ Lân Ẩn truyền cho con. Chỉ có sử
dụng nó thì con mới có thể dần dần hiểu được uy lực chân chính của nó.
ông ấy, tràn đầy cảm tình phức tạp cùng mẹ của em và áy náy thật sâu đối với em. Đình Đình, em hận ông ấy không?
- Hận? Tề Nhạc, anh có thể nói cho em, ban đầu là ông sai hay là mẹ của em sai không?
Văn Đình ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Tề Nhạc.
Tề Nhạc than nhẹ một tiếng, nói:
- Mấy người thuộc trận doanh bất đồng, ai có thể nói được ra rốt cuộc
là ai đúng ai sai đây? Hết thảy đều đã đi qua, mấy người cũng đều đã đi, nhưng em còn sống. Anh nghĩ, bất luận là ba ba em hay là mẹ em, mấy
người đều không hi vọng nhìn thấy em sống ở trong bi thống. Ba ba em
không muốn gặp em, là không hi vọng gia tăng thống khổ trong lòng em.
Văn Đình nằm ở trong ngực Tề Nhạc khóc rống lên, thân thể mềm mại kịch
liệt run rẩy dán chặt Tề Nhạc tựa hồ muốn phát tiết toàn bộ bi thương
trong lòng mình. Tề Nhạc không có khuyên nữa nói, chỉ vỗ nhẹ lưng của
nàng, dùng lòng của mình an ủi bi thương của Văn Đình. Hắn biết rõ, chỉ
có đem nội tâm bi thương hoàn toàn phát tiết đi ra, đối với Văn Đình mới là tốt nhất.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, khi Văn Đình rốt cục khóc mệt, nàng không ngờ ngủ trong ngực của Tề Nhạc. Bên
trên lông mi thật dài còn nước mắt óng ánh nhìn có vẻ làm cho người ta
trìu mến.
Tề Nhạc chỉ còn lại có một cánh tay, thân thể lại
tương đối suy yếu, phí hết chút khí lực mới đưa Văn Đình ôm vào giường,
đem chăn mền của mình đắp lên cho nàng, nhẹ nhàng hôn lên trán nàng,
thấp giọng nói:
- Ngủ đi, ngủ đi. Chờ em tỉnh lại, hết thảy đều sẽ tốt thôi.