Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 44 : Thần thú Giải Trĩ (3)

Ngày đăng: 21:05 22/04/20


Hải Như Nguyệt dừng lại lén nhìn biểu hiện của hắn rồi mới nói tiếp:



- Anh biết không? Kỳ Lân chúng ta chí ít cũng xuất hiện năm thời đại, là vì xung đột giữa đông, tây thủ hộ mà chết đi. Mặc dù chúng ta chiến đấu với tây phương vẫn chiếm cứ thượng phong, nhưng hi sinh cũng vô cùng lớn. Truyền thừa thủ hộ giả trong thần thoại Hy Lạp khác với anh, nhưng hắn vừa xuất hiện, sẽ có được thần lực cường đại, mà Kỳ Lân nếu như không có Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bảo hộ và liên thủ lực lượng, căn bản không cách nào chống lại hắn. Dù sao, Kỳ Lân tu luyện quá khó khăn.



Tề Nhạc có chút thất vọng nói:



- Như Nguyệt tiểu thư, nếu như theo lời cô nói, bất luận tôi cố gắng như thế nào, cũng không có khả năng cường đại như cô rồi?



Hải Như Nguyệt có chút kinh ngạc nói:



- Không phải anh gọi tôi là Phách Vương Long sao?



Tề Nhạc liếc mắt nhìn cảnh vật bên dưới đang nhỏ lại, lúng túng nói:



- Cái này, cái này, tôi ở nhà cô, ăn cũng của cô, thế nào cũng nên khách khí một chút, không phải sao?



Hải Như Nguyệt kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, hơi có chút đắc ý, nói:



- Chuyện gì cũng không phải tuyệt đối. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thời chúng ta, tính cả anh đã xuất hiện bốn người, mà anh và tôi, đều thuộc về Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần biến dị, giống như tôi, cường đại hơn cầm tinh Long khác một chút, anh lại chính là Hắc Kỳ Lân chưa từng xuất hiện bao giờ. Nói không chừng anh sẽ có được năng lực đặc thù, trong quá trình tu luyện có thể trở nên cường đại. Anh chỉ dùng hai ngày để giác tỉnh lực lượng chính là chứng minh tốt nhất, tuy còn rất yếu, nhưng ít ra là mở đầu không tệ. Đợi sau khi trở về tôi sẽ đem Thăng Lân Quyết dạy cho anh, anh có thể bắt đầu tu luyện.



Tề Nhạc thử thăm dò nói:




Hải Như Nguyệt bay tới huyệt động kia, hai cánh sau lưng nàng mở ra, một đạo bạch sắc quang mang bao phủ, lẳng lặng lơ lửng đâu đó. Một tiếng long ngâm từ trong miệng Hải Như Nguyệt rống lên, mái tóc dài không gió tự bay, Tề Nhạc nghe được âm thanh này có cảm giác muốn ngất xỉu, lúc này hắn mới rõ, đây là một kỹ năng đặc thù của cầm tinh Long, long uy. Có tác dụng chấn nhiếp sinh vật nhỏ yếu hơn mình.



Sương mù màu xanh da trời dưới tiếng rống này phiêu tán trong gió, mặt đất chấn động rất nhỏ, khí tức khủng bố từ trong huyệt động hiện ra. Một tiếng rống to trầm thấp, mặt đất từ từ rung rẩy mạnh hơn, bóng đen lóe lên, một con quái thú trống rỗng xuất hiện trước huyệt động.



Quái thú mới vừa xuất hiện, trong nội tâmTề Nhạc xuất hiện một cảm giác kỳ dị, con quái thú này hắn nhìn vô cùng quen thuộc, toàn thân của nó có bộ lông ngâm đen, hai mắt sáng ngời hữu thần, thân thể lớn như trâu, trên trán có một cái sừng, lưng có hai cánh, đôi cánh mở ra nhưng không bay lên, nó cũng không có rống to lên, chỉ ngẩng đầu nhìn qua Hải Như Nguyệt trên không trung, trong mũi và miệng có khí tức màu xanh da trời hiện ra, đôi mắt sáng ngời như tự hỏi cái gì đó.



Nội tâm Tề Nhạc chấn động, đột nhiên hắn hiểu vì cái gì mình cảm thấy con quái thú này quen thuộc như thế, bởi vì con quái thú này và đồ án Kỳ Lân trên người của hắn có tám phần tương tự nhau, chỉ nhiều hơn một đôi cánh. Trời ạ! Chẳng lẽ Hải Như Nguyệt muốn giết Kỳ Lân sao?



- Như Nguyệt tiểu thư, có thể không giết nó hay không, dường như nó cũng giống như ta, là Hắc Kỳ Lân.



Có lẽ do quan hệ đồng khí liên chi, Tề Nhạc cao giọng nhắc nhở Hải Như Nguyệt.



Hải Như Nguyệt đúng là không có ý định động thủ, phiêu phù ở giữa không trung, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.



- Không, nó không phải Kỳ Lân, đây là Giải Trĩ, sừng của Kỳ Lân có hình đinh ốc, mà sừng của Giải Trĩ lại có hào quang.



Tề Nhạc ngẩn người, nói:



- Giải Trĩ là cái gì? Chẳng lẽ cũng giống như cô, nó là Kỳ Lân biến dị à?