Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 441 : Thời kỳ viễn cổ cự thú (4)
Ngày đăng: 21:18 22/04/20
- Nói đến đây, tôi đã giới thiệu thập đại thần khí xong rồi, tôi chỉ
biết rõ như vậy, có thể nói, chúng ta phát hiện bất cứ kiện thượng cổ
thần khí nào. Cũng có chỗ tốt cực lớn, nhưng mà, Côn Lôn kính mới là mục tiêu chính thức của chúng ta. Tôi cho rằng, việc cấp bách, chúng ta
phải thích ứng trong bất cứ hoàn cảnh nào, lấy bảo đảm an toàn làm điều
kiện tiên quyết, tận khả năng đi tìm kiếm.
- Tề Nhạc, nơi này không giống thế giới vốn có của chúng ta, chỉ sợ không cần anh đi tìm
hung thú, hung thú sẽ tự động đi tới thăm chúng ta. Anh hiện giờ chỉ có
năng lực chiến đấu một giờ. Trước thích ứng nơi này. Tranh thủ sớm ngày
khôi phục thực lực, liên hệ với thần thú. Tốt nhất là liên hệ với Kỳ Lân nhất tộc, đây mới là con đường chúng ta nên đi. Không có thần thú trợ
giúp, đừng nói là tìm được Côn Lôn kính trở về, cho dù là tính mạng cũng không bảo đảm.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Tôi
hiểu, hiện tại hoàn cảnh này quá lạ lẫm với chúng ta, chỉ có đồng tâm
hiệp lực, mới có thể nắm chặt một tia hy vọng yếu ớt này. Tốt, Giải
Trĩ đại ca, Minh Xà đại ca, các người nên trở về đi. Khi có chuyện tôi
sẽ tìm hai vị.
Giải Trĩ nói:
- Tôi khẳng định phải trở về, về phần Minh Xà tiền bối, không bằng lưu lại nơi này mới tốt.
Có lẽ thực lực của Minh Xà tiền bối có trợ giúp, tuy thực lực bây giờ
không cao lắm. Nhưng mà, dù sao thì tiền bối cũng có trụ cột cường đại.
Đi vào thời kỳ viễn cổ cự thú với chúng ta mà nói là chuyện vô cùng đáng buồn, nhưng đồng dạng cũng là nơi tốt, chẳng lẽ anh không cảm giác
được, vào thời đại này, năng lượng trong không khí còn nồng đậm hơn xa
thời đại chúng ta sao? Tu luyện ở đây có hiệu quả làm chơi ăn thật. Hơn
nữa, Minh Xà tiền bối chỉ cần tìm nơi có nước là được, có lẽ đây là
phương pháp khôi phục tốt nhất của hắn.
Thâm Hải Minh Xà nói:
- Được rồi, tôi lưu lại bên ngoài, nhưng mà, Tề Nhạc ah! Hiện tại tôi
và anh là nhất thể. Nếu như chúng ta giết hung thú, anh phải phân một
phần cho tôi.
Tề Nhạc sững sờ, nói:
kia cô từng bị kích thích mạnh gì đó, mới có suy nghĩ bất cận nhân tình
như vậy, nhưng trong tình huống hiện giờ, chúng ta không có lựa chọn
khác.
Tuyết Nữ nhìn Văn Đình, trong mắt toát ra hào quang do dự, sau một lúc lâu, nàng chậm rãi mở miệng nói:
- Tốt, tôi hợp tác với các người.
Tề Nhạc cũng đi đến bên người Tuyết Nữ, ngồi xổm người xuống, nói:
- Thế nhưng mà, hiện tại chúng tôi sao tin cô được?
Tuyết Nữ hừ lạnh một tiếng:
- Mạng này do các người nhặt được, nếu như các người không tin tôi, vậy giết tôi đi.
Tề Nhạc bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói:
- Tôi không có lựa chọn. Đình Đình.
Hắn nháy mắt với Đình Đình.
Văn Đình mỉm cười, phách vài cái lên người của Tuyết Nữ, năng lượng hỏa diễm nóng rực tiếp vào thân thể Tuyết Nữ, làm cho nàng nhíu mày, nhưng
mà, cấm chế Văn Đình lưu lại trên người của nàng biến mất.
Văn Đình vươn tay về phía Tuyết Nữ, mỉm cười nói:
- Từ giờ trở đi, quan hệ của chúng ta là hợp tác. Chúng ta làm quen
chút ít, tôi là Văn Đình, hắn là Tề Nhạc. Cô có thể hiểu chúng tôi là
bạn của Viêm Hoàng Hồn.
Tuyết Nữ thò tay sờ nhẹ lên tay Văn Đình một cái, chậm rãi đứng người lên, cũng không nhìn Tề Nhạc, nói:
- Từ giờ trở đi, tôi đi theo các người.
Nói xong, nàng lại ngồi xuống, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.