Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 446 : Hỗn Độn Vương (1)
Ngày đăng: 21:18 22/04/20
Có âm thanh bén nhọn từ xa truyền tới.
- Tại sao Thâm Hải Minh Xà lại xuất hiện ở chỗ này. Nhìn anh có chín đầu. Không về biển cả tu luyện, chạy đến lãnh địa của tôi, chẳng lẽ muốn biến thành đồ ăn của tôi sao?
Âm thanh của Hỗn Độn nghe được khiến người ta có cảm giác khó chịu, âm thanh bén nhọn không ngừng biến hóa, giống như hài tử lớn tới mức độ nhất định, âm thanh cũng biến đổi.
Thâm Hải Minh Xà âm thầm ổn định tâm thần của mình, dù sao, cùng trận doanh với nhau. Hỗn Độn cũng thuộc về hung thú.
- Thì ra là Hỗn Độn đại ca, thật sự xấu hổ, tôi vì đuổi giết một con thần thú nên vào lãnh địa của anh, hoàn cảnh chỗ của anh không tồi! Tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian, không biết thuận tiện hay không.
Thâm Hải Minh Xà cũng hiểu được lời nói của đối phương, phiến rừng rậm nguyên thủy rộng lớn này. Không biết có bao nhiêu diện tích là lãnh địa của Hỗn Độn. Đây là vương của hung thú cho nó, cho nên, bọn người Tề Nhạc dừng ở đây suốt bốn mươi chín ngày, mà không có bị hung thú nào quấy rối. Đó cũng không phải nói hung thú thời kỳ viễn cổ hung thú rất ít, mà là vì không có bất cứ thần thú hay hung thú nào nguyện ý đi vào lãnh địa của Hỗn Độn!
- Hắc hắc hắc hắc.
Hỗn Độn ngẩng đầu lên, cái đầu lâu to lớn của nó chuyển động nhẹ nhàng, mơ hồ có thể thấy mũi miệng của nó phun ra sương mù màu xám.
- Minh Xà lão đệ, không phải ca ca không cho lão đệ mặt mũi, nhưng mà. Lão đệ nên biết. Đây là lãnh địa của tôi, bất luận là thần thú hay hung thú tiến vào. Chỉ cần chưa được tôi cho phép, đều thuộc về hành vi xâm phạm. Tôi có thể tùy ý xử lý, cho dù là Địa Vương, cũng tuyệt đối không nhúng tay. Nhìn bộ dáng của lão đệ đây chắc đã tu luyện chín ngàn năm rồi. Không tệ, phi thường không tệ.
Hỗn Độn là hung thú phi thường cường đại, nhưng mà. Nó cũng có nhược điểm của mình.
Chính là vì nó quá thông minh. Cho nên, thời điểm làm việc quá cẩn thận, có thể nói, từ mặt ngoài cường đại mà nhìn, nhưng bên trong lại ẩn giấu một lá gan thật nhỏ. Bởi vậy, Thâm Hải Minh Xà mới đem mặt cường đại nhất của mình đưa ra ngoài.
Nó biết rõ, cho dù là Tề Nhạc khôi phục thực lực bốn vân trước kia, hơn nữa có chính mình, cũng không thể là đối thủ của Hỗn Độn thân thể dài hơn trăm mét, bởi vì tu vi của đối phương đã vượt qua vạn năm. Bởi vậy, chỉ có dọa nó chạy, mới có thể thoát ly nguy hiểm trước mắt.
Dù sao, Thâm Hải Minh Xà cũng là một trong vài chủng tộc hung thú cường đại nhất, lúc trước nếu nó không phải quá không may, cũng không biến thành sai khiến của Tề Nhạc.
Cho nên, từ Hỗn Độn trước mặt. Thâm Hải Minh Xà vẫn có chút tiền vốn tự ngạo.
Quả nhiên, đúng như Thâm Hải Minh Xà phán đoán, lúc Hỗn Độn vừa nhìn thấy trên người của nó phát ra năng lượng. Lập tức trở nên do dự. Hung quang trong mắt thu liễm vài phần, ngữ khí cũng trở nên bình thản.
- Minh Xà lão đệ, lão đệ trước đừng nóng giận, chẳng lẽ lão đệ không nhìn ra, ca ca chỉ nói đùa với lão đệ sao! Thật không nghĩ tới, trong Thâm Hải Minh Xà nhất tộc các ngươi lại có nhân tài kiệt xuất như lão đệ. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Thâm Hải Minh Xà có được thủy, lôi song thuộc tính. Minh Xà huynh đệ, tôi cảm thấy lão đệ cường đại như vậy, chỉ cần có thể trở thành Thâm Hải Minh Long, tất nhiên sẽ trở thành tộc trưởng, ah, không, thậm chí còn khả năng cạnh tranh chức vị vương của hung thú.
Vương của hung thú không giống vương của thần thú, vương của thần thú luôn là tộc trưởng của Kỳ Lân nhất tộc, mà vương của hung thú do hung thú bầu ra, dùng thực lực vi tôn. Từ ý nào đó mà nói, tuyển cử vương của hung thú còn dân chủ hơn nhiều.