Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 448 : Hỗn Độn Vương (3)
Ngày đăng: 21:18 22/04/20
Kỳ thật, hiện tại Hỗn Độn Vương cũng rất phiền muộn, Thâm Hải Minh Xà song thuộc tính mang cho nó rung động không nhỏ, bởi vì có chút nguyên nhân, nó rời khỏi phiến lãnh địa này một năm, vừa mới trở về đã cảm nhận được khí tức cường đại, loại khí tức tự nhiên này là khát vọng của nó, nếu như không phải cố kỵ Thâm Hải Minh Xà có khả năng mang tới thương tổn cực lớn cho mình, nó đã sớm động thủ rồi.
Với tư cách Hỗn Độn Vương. Phiến lãnh địa của nó phi thường nổi tiếng. Nếu Thâm Hải Minh Xà dám tiến vào lãnh đia này, có lẽ có chỗ dựa vào. Mà nó không ngờ rằng. Đây là do nó tự cho là thông minh thôi. Thâm Hải Minh Xà trước mặt này, căn bản vốn không thuộc về thời đại này, càng không thể biết lãnh địa này thuộc về hắn.
Thâm Hải Minh Xà lay động cái đầu giữa, nói:
- Thực xin lỗi, chỉ sợ không được. Cho dù huyệt động này vốn là của anh, nhưng bây giờ nó đã bị chủ nhân tôi trưng dụng. Cũng chỉ có thể mời anh chờ đợi mà thôi.
Hỗn Độn Vương kinh ngạc nói:
- Cái gì, anh còn có chủ nhân? Tôi lại càng muốn biết một chút, là sinh vật nào mà có thể trở thành chủ nhân của Thâm Hải Minh Xà mạnh nhất trong biển.
Nó đúng là không tin lời của Thâm Hải Minh Xà. Trong giới hung thú, tuy Thâm Hải Minh Xà nhất tộc đơn thể chưa chắc là sinh vật mạnh nhất trong biển, nhưng thực lực toàn tộc lại là bá chủ của biển cả, trong biển rộng, thậm chí ngay cả thần thú cũng không có chủng tộc nào chống lại được chúng. Trước mặt con Thâm Hải Minh Xà có tu vi gần vạn năm lại có chủ nhân, như vậy, chủ nhân của nó cường đại tới mức độ nào? Tuy trong lòng của nó không tin, nhưng cẩn thận chính là điểm yếu nhất trong tính cách của Hỗn Độn Vương, lòng cảnh giác càng mạnh hơn trước.
Thâm Hải Minh Xà muốn chính là hiệu quả như vậy, cười hắc hắc, trong mắt xuất hiện quang mang quỷ dị.
- Hỗn Độn Vương, anh nên biết nha, Minh Xà nhất tộc chúng ta, còn chưa bao giờ xuất hiện cường giả song thuộc tính. Mà lôi thuộc tính của tôi chính là chủ nhân ban cho. Nói như vậy, anh nên hiểu thực lực của chủ nhân tôi mạnh thế nào nha.
Hỗn Độn Vương trong lòng nghiêm nghị, trầm giọng quát hỏi:
Trong nội tâm Thâm Hải Minh Xà thở dài một hơi, tâm của nó trước kia ở trên cổ họng, nếu như Hỗn Độn Vương thật sự xông vào trong, nó căn bản không có lựa chọn khác, chỉ có phát động công kích. Mà thời điểm nguy cơ trước mắt, khí tức Kỳ Lân lại trục xuất Hỗn Độn Vương ra khỏi cửa động.
Trong mắt xuất hiện một tia đùa cợt.
- Đúng vậy, chủ nhân của tôi là Hắc Kỳ Lân.
Hỗn Độn Vương kinh sợ nảy ra, nói:
- Thâm Hải Minh Xà, anh điên sao? Anh lại nhận Kỳ Lân làm chủ, chẳng lẽ anh không sợ tộc nhân của mình phỉ nhổ sao?
Thâm Hải Minh Xà có chút bất đắc dĩ nói:
- Tôi cũng không có biện pháp, ai bảo chủ nhân của tôi thực lực quá cường đại chứ? Tôi may mắn được chủ nhân thu làm sai khiến, cho dù thoát ly Minh Xà nhất tộc cũng không có gì.
Thời điểm nghe hai người nói chuyện, một đạo thân ảnh chậm rãi từ trong động đi ra ngoài.
Sắc mặt Tề Nhạc nhìn rất bình tĩnh, trên người của hắn đã mặc bộ quần áo bình thường, quần jean nhẹ nhàng, phối hợp với áo sơ mi màu xanh, nhìn hắn chẳng khác gì người thế kỷ hai mươi mốt bình thường. Nhưng mà, trang phục của hắn trong mắt Hỗn Độn Vương lại không đơn giản. Nhất là con mắt Tề Nhạc có ánh sáng bạc lóe lên, mái tóc dài màu đen rủ xuống vai, cùng với việc thu liễm khí tức hoàn toàn, đều làm cho nội tâm Hỗn Độn Vương tràn ngập sợ hãi.