Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 47 : Bóng dáng Kỳ Lân (2)

Ngày đăng: 21:05 22/04/20


Bất đắc dĩ nâng Tề Nhạc lên, có lẽ là hồn phách Kỳ Lân Vương lưu lại tác dụng nhất định, cũng có lẽ là khí tức trên người Tề Nhạc mang một ít kích thích Hải Như Nguyệt, lúc này, cũng không có kẹp Tề Nhạc ở dưới nách, mà hai tay đưa lên phía trước, nâng hắn mang đi.



Tuy toàn thân Hải Như Nguyệt được lân phiến bao trùm nhưng những lân phiến này do thân thể của nàng biến ảo mà thành, tiếp xúc trực tiếp với thân thể trần trụi của Tề Nhạc, tim của nàng đập nhanh hơn, có ngượng ngùng, có bất đắc dĩ, còn mang theo vài phần cảm giác khó tả. Nhìn qua gia hỏa côn đồ này, dường như càng biến càng nhanh. Mà năng lực hắn sử dụng công kích Giải Trĩ lúc này, dường như một Kỳ Lân vừa mới giác tỉnh không thể có được a.



Than nhẹ một tiếng, đôi cánh sau lưng đập nhẹ, Hải Như Nguyệt mang theo Tề Nhạc bay lên không trung, tiến về biệt thự Long Vực của mình.



...



Tháng mười, bây giờ là mùa đẹp nhất ở Kinh Thành, hôm nay là ngày mười tám, chính là một ngày lễ truyền thống, sáng sớm dân chúng Kinh Thành phải chen chúc mang theo con cái của mình đi nhập học.



Đại học Thanh Bắc, với tư cách là đại học trứ danh Kinh Thành, là một trong những đại học danh tiếng nhất ở Cồng Hòa Viêm Hoàng, học sinh ở cửa chính không ngừng tiến vào bên trong trường.



Một chiếc xe thể thao màu xanh đang chạy cách trường không xa, lập tức gia tốc, tiếng động cơ êm tai dừng lại trước cửa đại học Thanh Bắc, xịch một tiếng, vững vàng ngừng ở cửa trường học.



- Ah, xe thể thao là Lambogini Batman.




Đi vào cửa trường, Tề Nhạc lập tức bị cảnh tượng sân trường mới lạ hấp dẫn, cũng mặc kệ ánh mắt khác thường của mọi người chung quanh, trực tiếp đi vào trong sân trường.



Đại học Thanh Bắc, mang cho Tề Nhạc một cảm giác cổ xưa, khi Tề Nhạc nghe Hải Như Nguyệt nói muốn mình đi tới trường đại học này, hắn giật mình thiếu chút nữa rớt cằm xuống đất. Phải biết rằng, đại học Thanh Bắc là thánh địa của vô số học sinh. Khi hắn hỏi Hải Như Nguyệt làm như thế nào được như vậy, Hải Như Nguyệt chỉ bình tĩnh nói một câu, có tiền là thừa sức sai khiến quỷ thần.



Sân trường đại học Thanh Bắc, nằm ở khu lâm viên ngoại ô tây bắc của Kinh Thành, là di chỉ lâm viên hoàng gia cổ đại tạo thành. Chung quanh sân trường là một lâm viên mọc lên san sát như rừng, cảnh cây rừng xinh đẹo, sông nước uốn lượn chung quanh khu rừng, ở chung quanh có nhiều hồ nước nhỏ. Cảm thụ được kiến trúc cổ kính của ngôi trường, các loại thực vật xanh tươi cùng các hồ nước nhỏ, nếu như không phải thấy bên ngoài có ghi bốn chữ đại học Thanh Bắc, chỉ sợ Tề Nhạc cho rằng mình đang ở lâm viên.



Tề Nhạc đi lên phía trước, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, trước mặt có một thiếu nữ hơi lớn hơn hắn một chút đang đi tới, quần jean, áo sơ mi trắng, tóc dài màu đen cột thành đuôi ngựa, nhìn nhẹ nhàng và thoải mái, mặt trái xoan, một đôi mắt to tròn như thu thủy, dáng người kết hợp vừa phải, mặc dù không nói là cực đẹp, nhưng gương mặt thanh tú mang theo vài phần khi chất xuất trần, tuyệt đối là mỹ nữ cấp xúc động. Cái quần jean của nàng ôm vòng quanh đường cong hoàn mỹ ở hạ thân, bộ ngực đẫy đà tuy không nói là cực lớn, nhưng chắc chắn vừa một bàn tay, hai tay cầm một chồng sách, đang từ từ đi về phía của hắn.



Trong nội tâm Tề Nhạc thầm vui, không nghĩ tới vận khí của mình tốt như vậy, vừa đi vào đại học Thanh Bắc đã gặp được mỹ nữ cực phẩm, cơ hội như thế không được buông tha, vừa nghĩ, hắn đi nhanh về phía mỹ nữ đó, lúc còn cách mỹ nữ năm mét, hắn cố ý nghiêng đầu nhìn qua lá sen trên hồ nước. Nếu như dựa theo cách tiến lên bình thường, vị trí của hắn vừa vặn chính là hướng đi của mỹ nữ.



Tề Nhạc tính toán rất chuẩn xác, trong mũi ngửi được hương thơm nhàn nhạt, nhìn lá sen xong hắn cũng quay đầu lại, như vậy, thân thể của hắn sẽ hơi nghiêng, vừa vặn đưa lưng về phía cô gái.



Tính toán của Tề Nhạc hoàn toàn chính xác, lưng của hắn chấn động, ai ôi!!! Một tiếng kêu nhỏ truyền đến.