Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 510 : Mộ Hiên Viên (1)

Ngày đăng: 21:20 22/04/20


Y Nhược liếc nhìn Tề Nhạc, tựa như có thể nhận thấy được sự nghi hoặc của Tề Nhạc:



- Có phải anh đang đoán quan hệ của ta với Long Giang không.

Không cần đoán, quan hệ giữa chúng ta là vợ chồng, suy đoán

của các anh là chính xác. Nhưng là, tôi lại không thể nào cho

hắn tình yêu thật sự được, cho nên trong lòng tôi vẫn luôn áy

náy với hắn. Vừa rồi anh có hỏi tôi, vì sao lại ký thác hy

vọng của thần thú chúng ta vào trong thứ Thần khí hư vô mờ

mịt ấy.



- Kỳ thật, ngoại trừ tìm kiếm thần khí,

chính ta cũng có một số toan tính khác. Ví dụ như quan hệ

thông gia, những cường đại thần thú kết hợp, rất dễ dàng sinh

ra hậu đại cường đại. Mà năng lực sinh nở của Kỳ Lân nhất tộc chúng ta thật rất kém, có khi cả đời cũng không thể sinh ra

được một đứa bé, chính điều này càng làm cho truyền thừa của chúng ta càng ngày càng khó khăn, cũng chính vì số lượng Kỳ

Lân không có cách nào tăng lên mới khiến cho Hung thú có khe hở

mà lợi dụng.



- Cũng vì nguyên nhân như vậy, chúng ta

nghĩ ra một biện pháp, chính là tiến hành thiết lập mối quan

hệ thông gia giữa tộc Kỳ Lân chúng ta với những thần thú cường đại khác, nói như vậy, tỷ lệ sinh ra đời Kỳ Lân tiếp theo sẽ

dễ hơn nhiều, tuy rằng không thể sinh ra Kỳ Lân thuần chủng,

nhưng mà có được huyết mạch của Kỳ Lân cùng sức mạnh của

thần thú cũng đã mạnh hơn thần thú bình thường rất nhiều.



- Đồng thời, chúng ta cũng ky vọng có thể có đột biến, thì

có thể sinh ra Kỳ Lân càng mạnh hơn, nhưng mà, cho tới nay vẫn

chưa hề thành công. Trong số thần thú chúng ta, ngoại trừ Kỳ

Lân thì bốn tộc Tứ đại thần thú thủ hộ là đứng đầu Thanh

Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước, bọn hắn đều có khả năng

mạnh mẽ của riêng hắn, cũng là lựa chọn hàng đầu để kết

thông gia với tộc Kỳ Lân chúng ta. Chính là vì thế, tôi mới trở thành thê tử của Long Giang.



Tề Nhạc lại nói:


Y Nhược gật gật đầu, nói:



- Nếu như không phải như vậy, tôi cũng không dẫn người Tộc Thổ an cư ở

chỗ này. Thanh Giang này là nơi kỳ lạ, biểu hiện ra ngoài thì không sâu, nhưng mà, dưới đáy sông có rất nhiều vòng xoáy. Mà một trong số đó là

con đường nhỏ đi thông tới mộ Hiên Viên. Chính vì đặc tính này, mới phi

thường che giấu. Hung thú cũng đang tìm kiếm thập đại thần khí. Sở dĩ

bọn chúng không tìm thấy mục tiêu, cũng có quan hệ lớn tới trình độ bảo

mật của những di tích này.



Gương mặt Văn Đình đỏ ửng, nói:



- Thế nhưng mà, tôi không biết bơi. Hơn nữa, tôi là thuộc tính hỏa.



Y Nhược mỉm cười nói:



- Không sao cả, có Huyền Vũ ở đây, nước không thể trở thành chướng ngại của chúng ta.



Long Giang mỉm cười, nói:



- Các người chỉ cần chờ đợi tới mộ Hiên Viên là được rồi.



Vừa nói, hắn khẽ quát một tiếng, đột nhiên thân thể cao lớn bay lên trời. Hạ xuống Thanh Giang.



Thời điểm hạ xuống mặt sông, đột nhiên thân thể Long Giang biến thành

bằng phẳng, ngay sau đó, quang mang màu vàng từ trên người hiện ra

ngoài, nước sông đang chảy dừng lại trong nháy mắt. Sau một khắc, thân

thể Long Giang vững vàng dừng lại trên Thanh Giang.



Hào quang màu vàng từ từ khổng lồ lên, hào quang mạnh mẽ này không ai dám nhìn

thẳng, phạm vi bao trùm kéo dài ra chung quanh. Thân thể Long Giang biến mất, thời điểm thị giác của ba người khôi phục lại, một cổ uy áp nặng

nề hiện ra trên mặt sông. Trong nước sông nơi này, một con rùa cực lớn

đang phiêu phù, thân rùa có hình bầu dục, trên lưng có màu đen của vỏ

sò, đường vân mai rùa là màu vàng. Phát ra hào quang rực rỡ dưới ánh mặt trời.