Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 513 : Mộ Hiên Viên (4)

Ngày đăng: 21:20 22/04/20


Nhưng mà, nếu như đã đến thì không cần do dự nữa. Ba người đơn giản

điều chỉnh một chút, Y Nhược nhìn Long Giang gật gật đầu, Long Giang

nhìn Tề Nhạc nói:



- Nhìn động tác của tôi, hết thảy cẩn thận, nhưng không phải sợ, nhất định chú ý vị trí ra tay đúng mực là được,

nhất là vị trí kiếm tích là vị trí dễ đối phó kiếm hồn nhất.



Văn Đình ân cần nói:



- Tề Nhạc, anh phải cẩn thận, em sẽ nghĩ biện pháp dùng năng lượng cứu anh.



Tề Nhạc mỉm cười, nói:



- Yên tâm đi, có hai vị tiền bối che chở cho anh rồi.



Long Giang nhìn Tề Nhạc cùng Y Nhược gật đầu, phóng người lên, thân

hình lóe lên, cơ hồ song song với cột đá một mét, nhanh như thiểm điện

bắn về cột đá. Thân hình của hắn khẽ động, kiếm hồn trên không trung

phát động công kích, một đạo quang ảnh màu vàng như thiểm điện bắn thẳng vào người, đâm thẳng vào ngực của hắn.



Thân thể Long Giang

không chút hoang mang, mắt thấy kiếm hồn xuất hiện tới trước người của

mình mới nghiêng người né tránh, kiếm hồn xoẹt qua người. Nhưng mà, kiếm hồn giống như vi phạm nguyên tắc vật lý, khí kình xông về phía Long

Giang đột nhiên dừng lại, mũi kiếm chém ngang vào hông Long Giang.



Hiển nhiên Long Giang đã sớm có chuẩn bị, tay phải vỗ xuống dưới, vừa

vặn trúng mục tiêu lên kiếm tích, kiếm hồn lập tức dừng lại, mà hắn thân thể của hắn rất chuẩn xác rơi vào cột đá. Kiếm hồn không có ý định

buông tha Long Giang, rất nhanh từ phía sau đuổi theo. Nhưng mà Long

Giang lúc này có cột đá làm trụ cột, hai chân bất động, hai tay mang

theo chưởng ảnh, vỗ lên bề mặt kiếm tích, đánh bay kiếm hồn, tuy không

cách nào tổn thương tới kiếm hồn, nhưng kiếm hồn cũng không có biện pháp với hắn.



Long Giang vẫy tay với Tề Nhạc một cái, ý bảo hắn
vì cái gì Y Nhược cùng Long Giang lại bảo mình đi giữa, như vậy, kiếm

hồn cột đá phía trước có Long Giang phụ trách ngăn cản, mà kiếm hồn phía sau do Y Nhược ngăn chặn, áp lực của mình không lớn lắm. Được bọn họ

quan tâm, Tề Nhạc âm thầm cảm kích.



Văn Đình khẩn trương nhìn qua ba người Tề Nhạc di động về phía trước, cũng hiểu vì sao Y Nhược

dùng máu tươi của mình phụ trợ năng lực Long Giang tìm ra vị trí của

kiếm hồn, những chuyện xảy ra trong các cây cột nàng nhìn thấy rõ ràng,

hai tay đã ngưng kết ba đoàn năng lượng, tùy thời chuẩn bị cứu trợ Tề

Nhạc.



Nhưng mà, thời điểm nàng khống chế năng lượng bản thân

đi cứu trợ Tề Nhạc thì không thể không buông tha suy nghĩ này, bởi vì,

thời điểm năng lượng của nàng vừa tiến vào trận thế của cột đá, lập tức

bị kiếm hồn bên ngoài ngăn cản, tuy cường độ năng lượng của nàng không

kém, nhưng kiếm hồn đan xen xoắn giết liên tục kia, ngay cả phạm vi cột

đá đầu tiên cũng không thông qua.



Có Long Giang cùng Y Nhược

quen đường đi như vậy, ba người Tề Nhạc tiến lên phi thường thuận lợi,

một thanh kiếm hồn căn bản không cách nào uy hiếp với bọn họ, lúc bắt

đầu vì để Tề Nhạc thích ứng công kích của kiếm hồn, tốc độ của Y Nhược

cùng Long Giang còn tương đối chậm, đợi đến lúc Tề Nhạc dần dần tìm được bí quyết ứng phó kiếm hồn, cùng với việc thăm dò được thủ đoạn công

kích của kiếm hồn, tốc độ của ba người tăng lên trên phạm vi lớn, ước

chừng chỉ dùng thời gian hai mươi phút đồng hồ, bọn họ đã tiến vào phạm

vi trung đoạn.



Một thanh kiếm hồn biến thành hai thanh, nghe

thì gia tăng không nhiều, nhưng mà, Tề Nhạc lại cảnh giác phát hiện, áp

lực hai thanh kiếm hồn mang tới không phải gấp đôi, mà ít nhất tăng lên

gấp ba, bởi vì kiếm hồn có chút ít linh tính nên phối hợp với nhau, mà

ba người lại không dám chính diện ngăn cản nó