Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 530 : Ngân Long Tráo miễn dịch năng lượng (2)
Ngày đăng: 21:20 22/04/20
- Đây chính là cách dùng thông thường của Ngân Long Tráo. Nhưng mà
đã bị tôi dùng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp phá. Thiên Ky Bách
Biến Tuyền Ki Giới Pháp không thuộc phạm trù năng lượng, hoặc nói nó đã
là một bộ phận thân thể của tôi, là do Kỳ Lân Ẩn một trong Kỳ Lân Bát
Trân trực tiếp phát động.
- Về sau, Lục Lân Liệt Thụ Tích
chết trong tay tôi, mà nội đan của nó bị tôi thôn phệ, mà Luân Hồi quả
tích súc lực lượng truyền tống tôi tới thời đại này nên đã nhiễm vào
trong khỏa nội đan, dưới sự trợ giúp của Luân Hồi quả Lục Lân Liệt Thụ
Tích mới có thể lĩnh ngộ Ngân Long Tráo.
- Bởi vậy, sau khi
tôi hấp thu nội đan của Lục Lân Liệt Thụ Tích không chỉ đạt được năng
lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Luân Hồi quả, đồng thời còn hấp thu Ngân
Long Tráo ẩn vào trong người. Thời điểm ngài tiến hành đọc trí nhớ của
tôi, Tự Nhiên Chi Nguyên đã bị ngoại lực quấy nhiễu, ngay cả tôi cũng
không biết chuyện gì xảy ra, trong lúc chiến đấu với ngài cũng có được
năng lực Ngân Long Tráo.
- Nhưng mà, lúc ấy tôi không nghĩ
tới sẽ dùng Ngân Long Tráo khắc chế ngài, về sau tuy nghĩ như vậy, đây
không phải hy vọng có thể học được nhiều thứ từ ngài sao, cho nên vẫn
không dùng. Hiện tại tôi phải đi. Cho dù tôi không thể đạt được Hiên
Viên kiếm chính thức, cũng hy vọng có thể đi lên nhìn xem thần kiếm có
được lực công kích mạnh nhất trong thập đại thần khí rốt cuộc có bộ dạng gì, cho nên mới mạo phạm ngài.
Hoàng Đế nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt ánh mắt có chút bất đắc dĩ.
- Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới, ta tự phụ nhất là phá tan mọi lĩnh vực, nhưng bây giờ lại thua trong lĩnh vực. Xem ra, thế gian đúng
là không có gì tuyệt đối, một vật luôn luôn bị một vật khắc chế. Không
sai, trong hạn chế của Ngân Long Tráo ta thừa nhận là mình không có chút biện pháp nào.
Tề Nhạc cười hắc hắc nói:
cây. Chuôi kiếm một mặt khắc thuật nông gia súc kéo cày, một mặt khắc kế sách nhất thống. Chính là đại biểu dũng khí, trí tuệ, nhân ái, Hiên
Viên kiếm thể hiện chỉ dùng hai chữ hài hòa mới hình dung được, đó chính là thánh đạo.
Nhìn qua Hiên Viên kiếm phong cách cổ xưa, Tề Nhạc thì thào lập lại lời Hoàng Đế lời nói.
- Thánh đạo.
- Đúng vậy, chính là thánh đạo. Dùng tâm của anh đi cảm thụ những gì
Hiên Viên kiếm có khả năng mang lại, tiếp nhận khảo nghiệm của nó với
anh. Nếu như anh có thể rút nó ra khỏi vỏ, như vậy anh chính là chủ nhân của nó.
Trong ánh mắt Hoàng Đế tràn ngập cổ vũ, Tề Nhạc có
thể thông qua cửa ải của hắn, hiện tại ngay cả hắn cũng không dám khẳng
định tương lai của người trẻ tuổi trước mặt rốt cuộc là Thánh A La dùng
Hiên Viên kiếm hay không. Cùng là nhân loại, hơn nữa suy nghĩ cho nhân
loại, Hoàng Đế hy vọng Hiên Viên kiếm nên được nhân loại sử dụng, mà
trước mắt chính là thời cơ tốt nhất.
Tề Nhạc chạy tới trước
Hiên Viên kiếm, khoảng cách chuôi kiếm càng gần, áp lực trong nội tâm
của hắn càng mạnh, đúng như lời Hoàng Đế đã nói, trên chuôi kiếm thật
dài kia, điêu khắc rậm rạp kiểu chữ hắn không hiểu được, thở sâu, Tề
Nhạc tán vân lực khắp tứ chi bách hài, chậm rãi nâng hai tay lên, nắm
lấy chuôi kiếm vừa thô và to.
Trong khoảng khắc đó, thân thể
Tề Nhạc giống như dừng lại không còn chút phản ứng, tất cả mọi thứ chung quanh ngừng lại, mà thân thể Hoàng Đế cũng biến mất khi hắn cầm chuôi
kiếm.
Một cổ năng lượng tinh khiết từ hai tay của Tề Nhạc
tiến vào trong cơ thể, vân lực trong người Tề Nhạc sinh ra phản ứng,
nhưng mà, không đợi vân lực chặn đường, năng lượng tinh khiết này tứ tán ra trực tiếp dung nhập vào người của hắn, ngay sau đó, trong óc Tề Nhạc lâm vào trống rỗng, trước mắt không có Hiên Viên kiếm, cũng không có mộ Hiên Viên.