Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 547 : Cửu Lê hung nhân (3)

Ngày đăng: 21:21 22/04/20


Y Nhược mỉm cười, chuyển tay thành trảo hóa thành hoàng sắc quang mang nhàn nhạt bao trùm thân thể của Bạch Trữ kéo nàng lại:



- Đứa nhỏ ngốc, dùng chân chạy mất bao nhiêu thời gian chứ? Chúng ta sẽ bay tới đó.



Vừa nói, nàng hướng Tề Nhạc đánh mắt một cái rồi chính mình mang theo Bạch Trữ bay lên.



Tề Nhạc đuổi bước lên phía trước ôm eo của Văn Đình đi theo sau lưng Y

Nhược bay lên, Tuyết Nữ đi theo phía sau hắn. Một chuyến năm người hướng bầu trời đêm Hắc Ám bay đi.



Văn Đình dùng sức mà véo eo của Tề Nhạc một cái, sắc mặt ghen tuông nói:



- Vừa rồi anh đã làm cái gì hả?



Tề Nhạc cười khổ nói:



- Oan uổng ah! Lão bà đại nhân, anh thật là không làm cái gì hết. Chẳng lẽ em không nhìn ra, tất cả đều là trùng hợp sao? Thời đại này nữ nhân

không có đồ lót, nàng ngã sấp lên người anh cho nên mới... cái này không thể trách anh được a.



Văn Đình tức giận nói:



-

Không trách anh? Anh ôm con gái người ta chặt tới nỗi không thể dứt ra

nổi. Hơn nữa lúc nhìn thấy nàng, hồn phách của anh bay đi đâu hả? Không

trách anh thì em trách ai đây? Hừ, buông tay ra, không cần anh ôm em.



Tề Nhạc giật mình nhìn Văn Đình nói:



- Không cho anh ôm em, vậy em không phải sẽ ngã xuống sao?



Khuôn mặt của Văn Đình đỏ lên, lúc này nàng ý thức tới là hai người vẫn còn giữa không trung, dứt khoát quay đầu đi chỗ khác, không hề để ý tới Tề Nhạc nữa. Trong lòng Tề Nhạc đúng là cảm thấy oan uổng a. Bất quá,

nhớ tới một màn vừa rồi cùng Bạch Trữ, phản ứng của hạ thân đến lúc này

còn không có bình tĩnh trở lại. Dù sao, thân thể mềm mại non mềm mà tràn ngập co dãn của Bạch Trữ, dục vọng sinh lý của hắn thật lâu rồi chưa có phát tiết đột nhiên bùng nổ.


Thấy một màn như vậy, sự phẫn

nộ trong lòng Tề Nhạc bạo phát. Dặn dò Văn Đình một tiếng ở chỗ này bảo

vệ Bạch Trữ, thân thể của hắn đã xông ra ngoài.



Hắc, bạch hai đạo quang mang đồng thời từ thân thể của Tề Nhạc phát ra, Cửu Đầu Thâm

Hải Minh Xà cùng Bạch nương tử từ trong thân thể của mình phóng thích mà ra, đồng thời, trong khoảnh khắc hắn đã hoàn thành giai đoạn thứ nhất

biến thân của Kỳ Lân. Lúc này, thân thể của hắn đã một lần nữa xông vào

không trung, hai mắt lóe ra quang mang lãnh khốc. Ánh mắt quét tới,

chiến trường cực lớn đã hoàn toàn bị bao phủ bên trong tinh thần của

hắn.



- Kỳ lân bách -- lôi -- thiểm --.



Không chút

lựa chọn, Tề Nhạc đã phát động ra tốc độ công kích nhanh nhất, cũng là

năng lực bá đạo nhất của Kỳ Lân. Không có Ô Vân, nhưng sau khi tăng lên

tới sáu vân, hắn đã không cần dẫn động hiện tượng thiên văn để kích

thích lôi điện chi lực thân thể của Tề Nhạc chính là Bách Lôi Chi

Nguyên, hắc sắc lân giáp trên người hắn hoàn toàn biến thành màu tím.



Mà ngay cả mỗi một bộ phận của thân thể hắn cũng đều nhuộm đẫm hào

quang màu tím cuồng bá chi khí. Vô số đạo lôi điện hào quang bao phủ bầu trời đêm hắc ám trở thành màu tím. Lôi điện thô to như cánh tay trở

thành một cây chổi từ giữa trung ương của Tộc Bạch cùng Tộc Cửu Lê xuất

hiện sau đó quét về hướng Người Tộc Cửu Lê. Giờ này khắc này, Tề Nhạc

cảm nhận được tâm tình lúc trước của Hoàng Đế. Đúng a! Đối mặt Người Tộc Cửu Lê hung tàn như thế, căn bản không có lựa chọn khác, giết chóc, là

con đường duy nhất.



Ở bên trong tiếng nổ vang kịch liệt của

lôi điện, địa phương chiến đấu của Người Tộc Cửu Lê đang hung tàn giết

chóc Tộc Bạch Nhân lập tức tại lôi điện oanh kích biến thành vô số than

cốc.