Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 583 : Bạch Hổ xả thân, anh hùng cứu mỹ nhân (2)
Ngày đăng: 21:22 22/04/20
- Khó khăn cũng không phải là không thể được ah! Van cầu ngài hãy cứu nó. Tôi cả đời này còn chưa bao giờ cầu xin qua bất luận kẻ nào. Chỉ cần ngài cứu sống Tiểu Bạch, dù ngài muốn tôi làm đầy tới của ngài, tôi cũng cam tâm tình nguyện.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Tôi không dám cần nô lệ cao ngạo như cô.
Vừa nói, hắn bắt đầu gia tăng Vân Lực đưa vào trong cơ thể của Bạch Hổ, hơn nữa đem ba loại Vân Lực khác dần dần thu hồi, chỉ dùng thủy vân lực tinh khiết điều hòa kinh mạch của Bạch Hổ. Hơn nữa ngưng kết máu huyết trong người nó không còn nhiều lắm, tiếp tục dò xét cơ năng khôi phục thân thể của Bạch Hổ.
Nguyệt Dạ nhìn Tề Nhạc, ánh mắt trở nên có chút ngốc trệ. Nàng đột nhiên cẩn thận nhìn Tề Nhạc, nước mắt từng giọt lớn từ trong mắt chảy xuống:
- Chủ nhân, từ giờ trở đi, tôi sẽ là nô lệ của ngài. Chỉ cần ngài có thể cứu sống Tiểu Bạch, ngài muốn tôi làm thế nào, tôi cũng đều nguyện ý. Van cầu ngài, chủ nhân.
Vừa nói nàng lại quỳ xuống sát đất bái Tề Nhạc.
Tề Nhạc nhướng mày, hướng Văn Đình đánh mắt nói:
- Kéo nàng ta dậy, chúng ta phải nhanh ly khai khỏi chỗ này. Nếu không Ngưu Ma Vương và hung thú phát hiện biến hóa nơi đây thì cũng đừng nghĩ tới việc rồi đi nữa.
Văn Đình tới kéo Nguyệt Dạ, lực lượng của Nguyệt Dạ không bằng của nàng, nên không thể chống lại được, trong mắt toát ra quang mang hoảng sợ:
- Được rồi, chuyện cũng đã xảy ra rồi, hiện tại Tộc Nguyệt chỉ sợ đã bị hủy diệt, công chúa Tộc Nguyệt tuy rằng cao ngạo một chút, nhưng mà đáng thương hơn là đáng trách. Tộc nhân bị giết rồi, gia viên bị hủy, nàng đã đủ đáng thương rồi. Đợi tí nữa nàng tỉnh lại, anh không nên lại dọa nàng.
- Đúng đấy, cha, người ta là nữ hài tử, cha không thể nhường cho nàng một chút sao?
Tuyết Nữ mân mê cái miệng nhỏ nhắn hướng Tề Nhạc nói.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn nàng, hỏi:
- Chẳng lẽ con đối với nàng cũng có hảo cảm sao? Cha sao lại không biết là công chúa Tộc Nguyệt có cái gì đáng để con sinh ra hảo cảm? Nàng hiện tại xác thực đáng thương, nhưng mà cô gái như nàng sớm muộn gì cũng chịu thiệt. Làm người có thể có ngạo khí, nhưng lại không thể quá kiêu ngạo như vậy.
Tuyết Nữ cúi đầu xuống, vành mắt hơi đỏ lên, nói:
- Con không phải có hảo cảm gì với nàng, mà chỉ là đồng tình nàng mà thôi. Tao ngộ như nàng con cũng từng gặp, có lẽ đây là cảm giác đồng mệnh tương liên a.
Tề Nhạc nhìn thật sâu Tuyết Nữ, hắn biết rõ hiện tại không phải là thời điểm hỏi thăm thân thế của Tuyết Nữ. Tề Nhạc than nhẹ một tiếng, nói:
- Nha đầu ngốc, cha nói rồi, chỉ cần chúng ta có thể bình an trở về, cha nhất định sẽ giúp con báo thù.