Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 615 : Giải Trĩ sống lại (2)

Ngày đăng: 21:23 22/04/20


Văn Đình kéo tay Tề Nhạc, nói:



- Tốt rồi, chúng ta cũng bắt đầu tu luyện a. Hiện giờ nơi này cũng không an toàn, chúng ta cũng không còn đường ra nữa rồi. Vừa rồi em đi quan sát một chút, từ phía trên đi xuống giống như đã chết hết rồi, cũng không còn đường trở ra. Bất luận về sau như thế nào thì trước tiên chúng ta cũng phải ra khỏi chỗ thần bí này mới được.



Tề Nhạc đồng dạng cảm giác được lối ra ở phía trước đã chết rồi, cái kia tựa hồ là thông đạo một chiều, chỉ có thể từ trên đi xuống dưới nhưng không cách nào đi ngược lại. Nhưng lúc này hắn lại tràn đầy tin tưởng, ngay cả Ngưu Ma Vương cường đại như vậy hắn cũng có thể đối phó được thì chẳng lẽ còn sợ những cái trước mắt sao?



Bốn người cơ hồ đồng thời tiến nhập vào trạng thái tu luyện. Công pháp tu luyện của từng người không giống nhau, lần này đặc biệt tu luyện dài, lúc Tề Nhạc thanh tỉnh lại từ trong tu luyện thì tam nữ đã chờ đợi lâu rồi. Trong thế giới phỉ thúy này, Viễn cổ cự thú thời đại nhân loại tự nhiên không cách nào tính toán thời gian nhưng bọn người Tề Nhạc thì có thể. Trước khi tu luyện, Văn Đình đã cố ý nhìn thời đại Tề Nhạc một chút, từ lúc tu luyện đến khi Tề Nhạc thanh tỉnh lại thì đã trải qua bảy ngày.



Trong quá trình tu luyện, bọn họ đều phát hiện thế giới phỉ thúy này phi thường kỳ quái, nơi này chủ yếu là những phần tử năng lượng. Mà trong thế giới tràn ngập màu xanh biếc này, không chỉ có không khí trong lành mà các phần tử năng lượng cũng phi thường sung túc, kể cả năng lượng tự nhiên, so với rừng rậm bên ngoài thì hơn hẳn. Cái này khiến quá trình tu luyện của bọn họ phi thường thuận lợi, cũng không gặp phải phiền toái gì.



Tu luyện bảy ngày, từ lúc thanh tỉnh lại thì Tề Nhạc đã có cảm giác thoát thai hoán cốt, hắn rõ ràng phát hiện được năng lượng trong cơ thể tựa hồ đã có chút biến hóa. Với tư cách là người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân, sau khi chiến đấu với một địch nhân cường đại thì thực lực của hắn cũng sẽ tăng lên.



Cái này không chỉ là phương diện kinh nghiệm thực chiến mà trước mặt sự áp bách của địch nhân, Vân Lực trong cơ thể hắn sẽ tăng lên. Đột phá bình cảnh khi đối mặt với địch nhân cường đại, chuyện này Tề Nhạc đã trải qua không chỉ một lần. Kỳ Lân lục vân đến bẩy vân là một bình cảnh rất lớn.



Lần này, sau khi đối mặt với Ngưu Ma Vương, tuy rằng không thể đột phá bình cảnh nhưng Tề Nhạc cảm giác được thực lực của mình đã hoàn toàn không giống lúc trước. Riêng tinh thần lực đã có tiến bộ nhảy vọt vì trong lúc đối kháng với Ngưu Ma Vương thì tinh thần lực của hắn cũng bị áp bức. Sau khi thanh tỉnh, thậm chí còn có chút cảm giác cứng lại, trước kia không có khả năng này.



Đồng thời, sau lần chiến đấu này, kỳ thật thu hoạch lớn nhất của Tề Nhạc vẫn là phương diện năng lượng tự nhiên. Tuy rằng hiện giờ không có thời gian nghiên cứu nhưng liên tưởng đến Thực vật hồn Nguyệt Dạ lúc trước, hiện giờ hắn đã nắm chắc bảy tám phần có thể sử dụng năng lượng thực vật rồi.




Tương đối mà nói, so với tam nữ thì Tề Nhạc tốt hơn rất hiều. Tinh thần lực các nàng cũng không cường đại Tề Nhạc, tuy rằng cũng có chút không khỏe nhưng cảm giác không rõ ràng như Tề Nhạc.



Hành lang màu xanh biếc phảng phất như không có điểm cuối cùng, từ lúc Tề Nhạc bắt đầu chậm rãi tiến lên, sau đó phi hành rồi tất cả phương pháp di chuyển khác nhưng hắn vẫn kinh ngạc phát hiện, bất luận là tăng tốc độ như thế nào thì vẫn không nhìn được điểm cuối ở phía trước. Càng khiến hắn cảm giác kỳ dị chính là lúc hắn tăng tốc như nào thì tam nữ Văn Đình sau lưng vẫn bảo trì khoảng cách như cũ với hắn.



- Chuyện quái gì xảy ra thế ày? Chỗ này tựa hồ như một vòng tuần hoàn.



Tề Nhạc dừng lại, nói với tam nữ. Lúc này, cảm giác mê muội cũng khiến đầu hắn có chút hôn mê, bích lục sắc quang mang xoay tròn chung quanh cũng càng thêm đáng ghét.



Văn Đình nói:



- Em cũng phát hiện sau khi tiến vào hành lang thì bất luận là trước hay sau thì tựa hồ cũng mất đi điểm cuối. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ sợ chúng ta đều xong đời, không thể tìm được điểm ra, nếu vậy thì cuối cùng sẽ chết dần chết mòn ở nơi này.



Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:



- Đã không đi được thì chúng ta dứt khoát tiến vào một điểm xoáy xem sao. Đình Đình, em bảo vệ các cô ấy, anh thử vào xem.